Khác
Phụ mẫu Vân Kiều mất sớm, một mình nàng tự buôn bán nhỏ, còn nhặt được một thư sinh nghèo mi thanh mục tú về làm phu quân, mỗi ngày trôi qua cũng có chút thú vị.
Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý.
Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu.
Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy.
Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi.
Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa.
Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu.
Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư.
Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi.
Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại.
Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu.
Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý.
Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu.
Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy.
Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi.
Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa.
Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu.
Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư.
Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi.
Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại.
Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu.
Thể loại: Cổ đại, cung đình, ngọt sủng, 3S, HE
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Số chương: 177 chương
Văn án:
Nghe nói Thất cô nương Hoắc gia là một hãn nữ, một kiếm vũ động Bình Nam thành, sức lực vô cùng lớn lại vừa đen vừa xấu, sau khi lớn lên tất nhiên không thể gả ra ngoài được.
Các lời đồn như thế nào Hoắc Thù không quan tâm, nhưng nàng là người thích lấy bạo chế bạo, cho đến khi gặp được nam tử nhân nghĩa, tuấn tú như ngọc kia.
Nam nhân tốt nhân vậy, nếu nàng không thừa dịp người khác chưa phát hiện mà ra tay đoạt trước thì ngay cả ông trời cũng chẳng thèm dòm ngó đến nàng nữa
Chỉ là, đoạt như thế nào mới là vấn đề!
Rốt cuộc cũng đoạt được đến tay, về sau mới phát hiện ra căn bản hắn không phải là nam thần, mà lại là con sói nhỏ hoang dã đã gặp được khi còn nhỏ, Hoắc Thù trợn tròn mắt.
Nam nhân hung tàn trong ngoài không đồng nhất như vậy, tiêu thụ không được a, làm xaoooo đây?
PS: Đây là câu chuyện xưa ngọt ngào có chút ngốc nghếch về một cô nương hoạt bát có sức lực lớn muốn theo đuổi một nam thần, lại không phát hiện nam thần đã sớm lén lút lên kế hoạch làm sao để cưới nàng về nhà. ^ ^
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Số chương: 177 chương
Văn án:
Nghe nói Thất cô nương Hoắc gia là một hãn nữ, một kiếm vũ động Bình Nam thành, sức lực vô cùng lớn lại vừa đen vừa xấu, sau khi lớn lên tất nhiên không thể gả ra ngoài được.
Các lời đồn như thế nào Hoắc Thù không quan tâm, nhưng nàng là người thích lấy bạo chế bạo, cho đến khi gặp được nam tử nhân nghĩa, tuấn tú như ngọc kia.
Nam nhân tốt nhân vậy, nếu nàng không thừa dịp người khác chưa phát hiện mà ra tay đoạt trước thì ngay cả ông trời cũng chẳng thèm dòm ngó đến nàng nữa
Chỉ là, đoạt như thế nào mới là vấn đề!
Rốt cuộc cũng đoạt được đến tay, về sau mới phát hiện ra căn bản hắn không phải là nam thần, mà lại là con sói nhỏ hoang dã đã gặp được khi còn nhỏ, Hoắc Thù trợn tròn mắt.
Nam nhân hung tàn trong ngoài không đồng nhất như vậy, tiêu thụ không được a, làm xaoooo đây?
PS: Đây là câu chuyện xưa ngọt ngào có chút ngốc nghếch về một cô nương hoạt bát có sức lực lớn muốn theo đuổi một nam thần, lại không phát hiện nam thần đã sớm lén lút lên kế hoạch làm sao để cưới nàng về nhà. ^ ^
Bạn đang theo dõi câu chuyện Nghịch Thiên Tam Giới, tác giả là Cường MC.
Trích đoạn:
Sự rung chuyển của mặt đất không ngừng khiến Thiên Vũ chạy trong hoảng sợ, cảm giác như bị ma đuổi phía sau. Đám U Ma Lang đang truy sát anh ta từ phía sau.
- Sư tại sao không báo trước cho đệ tử biết những con này sẽ truy sát chúng ta? Tôi chẳng có Tinh Quang Thạch để lấy, thế mà đám thú này lại đuổi theo giết tôi. Người đang ẩn nấp ở đâu?
Trích đoạn:
Sự rung chuyển của mặt đất không ngừng khiến Thiên Vũ chạy trong hoảng sợ, cảm giác như bị ma đuổi phía sau. Đám U Ma Lang đang truy sát anh ta từ phía sau.
- Sư tại sao không báo trước cho đệ tử biết những con này sẽ truy sát chúng ta? Tôi chẳng có Tinh Quang Thạch để lấy, thế mà đám thú này lại đuổi theo giết tôi. Người đang ẩn nấp ở đâu?
Thể loại: Đô Thị
Tác Giả: Ánh Huỳnh Quang Tím
𝑬𝒅𝒊𝒕 𝒃𝒚 #𝑻𝒉𝒂𝒏𝒉𝑻𝒚̉
- ---------
Ngôn Lạc Hi & Lệ Dạ Kỳ Anh người đàn ông tôn quý quyền lực ở đô thành lạnh lùng, bá đạo một tay che trời. Vô tình trải qua một đêm cùng cô cố chấp đến nghiện, cắn chặt không buông. Sau khi kết hôn thậm chí cưng chiều vợ đến tận cùng thậm chí đến cả mẹ ruột cũng không bằng Mọi người đều rất ngưỡng mộ cô nhưng đâu biết sự yêu thương của anh khiến cô tủi thân, đau khổ tổn thương thể xác lẫn tinh thần.
- -------
"Không được mặc đồ hở lưng, váy không được cao qua đầu gối. Không được quay cảnh hôn, không tiếp xúc thân thể với nam nghệ sĩ, 8 giờ tối nhất định phải về nhà" Cô không nhịn được nữa, kéo gối ôm ném về phía anh: "Ông già anh về nhà sớm như vậy để làm gì?" "Làm em!"
- ---------
Đây là bộ truyện tình yêu lãng mạn sủng ngọt, có yêu có ngược, càng về sau độ gây cấn càng cao, tình tiết hấp dẫn.
Tác Giả: Ánh Huỳnh Quang Tím
𝑬𝒅𝒊𝒕 𝒃𝒚 #𝑻𝒉𝒂𝒏𝒉𝑻𝒚̉
- ---------
Ngôn Lạc Hi & Lệ Dạ Kỳ Anh người đàn ông tôn quý quyền lực ở đô thành lạnh lùng, bá đạo một tay che trời. Vô tình trải qua một đêm cùng cô cố chấp đến nghiện, cắn chặt không buông. Sau khi kết hôn thậm chí cưng chiều vợ đến tận cùng thậm chí đến cả mẹ ruột cũng không bằng Mọi người đều rất ngưỡng mộ cô nhưng đâu biết sự yêu thương của anh khiến cô tủi thân, đau khổ tổn thương thể xác lẫn tinh thần.
- -------
"Không được mặc đồ hở lưng, váy không được cao qua đầu gối. Không được quay cảnh hôn, không tiếp xúc thân thể với nam nghệ sĩ, 8 giờ tối nhất định phải về nhà" Cô không nhịn được nữa, kéo gối ôm ném về phía anh: "Ông già anh về nhà sớm như vậy để làm gì?" "Làm em!"
- ---------
Đây là bộ truyện tình yêu lãng mạn sủng ngọt, có yêu có ngược, càng về sau độ gây cấn càng cao, tình tiết hấp dẫn.
Tác giả: Thúy Vy06032008
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Truyện "Cô Nàng Xấu Xí Là Bạn Gái Tổng Tài!" của tác giả Thúy Vy06032008 kể về một tiểu thuyết gia không danh tiếng, Tưởng Mộng Hoàn. Điều đáng buồn là, việc viết tiểu thuyết của cô chỉ là để theo đuổi đam mê mà không có bất kì danh tiếng dù đã có danh tiếng trong việc viết ngôn tình lãng mạn, nhưng Tưởng Mộng Hoàn thực sự chưa từng có một mối tình đích thực. Bất ngờ được gặp gỡ hội chị em đàn chị, cô không ngờ rằng một cuộc gặp gỡ bất đắc dĩ sẽ làm thay đổi cuộc đời của mình mãi mãi.
Thể loại: Ngôn Tình
Giới thiệu:
Truyện "Cô Nàng Xấu Xí Là Bạn Gái Tổng Tài!" của tác giả Thúy Vy06032008 kể về một tiểu thuyết gia không danh tiếng, Tưởng Mộng Hoàn. Điều đáng buồn là, việc viết tiểu thuyết của cô chỉ là để theo đuổi đam mê mà không có bất kì danh tiếng dù đã có danh tiếng trong việc viết ngôn tình lãng mạn, nhưng Tưởng Mộng Hoàn thực sự chưa từng có một mối tình đích thực. Bất ngờ được gặp gỡ hội chị em đàn chị, cô không ngờ rằng một cuộc gặp gỡ bất đắc dĩ sẽ làm thay đổi cuộc đời của mình mãi mãi.
Tác giả: Khánh Đình
Thể loại: Đô Thị
Giới thiệu:
Bỗng dưng vì làm anh hùng cứu chó mà nhặt được một cái bình kì lạ, kể từ đó bắt đầu nhận truyền thừa và trở thành người tu tiên….
Trích đoạn:
Chủ nhật, công viên sinh thái phố Cố Đô!
Dương Bách Xuyên đứng trong chòi nghỉ mát thỉnh thoảng nhìn về phía xa xăm. Đêm qua người bạn gái mà anh không gặp trong nửa năm đã gọi điện hẹn anh buổi sáng ở công viên gặp mặt, chưa tới tám giờ thì anh đã tới rồi.
Thể loại: Đô Thị
Giới thiệu:
Bỗng dưng vì làm anh hùng cứu chó mà nhặt được một cái bình kì lạ, kể từ đó bắt đầu nhận truyền thừa và trở thành người tu tiên….
Trích đoạn:
Chủ nhật, công viên sinh thái phố Cố Đô!
Dương Bách Xuyên đứng trong chòi nghỉ mát thỉnh thoảng nhìn về phía xa xăm. Đêm qua người bạn gái mà anh không gặp trong nửa năm đã gọi điện hẹn anh buổi sáng ở công viên gặp mặt, chưa tới tám giờ thì anh đã tới rồi.
Tác giả: Ss Tần
Thể loại: Đô Thị
Giới thiệu:
“Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!”
99 cao thủ thực lực đáng sợ kia là sư phụ của Diệp Bắc Minh, họ chỉ có một mong muốn duy nhất, đuổi Diệp Bắc Minh xuống núi, để anh làm những gì mình thích...
Trong mắt họ, anh là kì tài tu luyện vô địch thiên hạ...
Thể loại: Đô Thị
Giới thiệu:
“Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!”
99 cao thủ thực lực đáng sợ kia là sư phụ của Diệp Bắc Minh, họ chỉ có một mong muốn duy nhất, đuổi Diệp Bắc Minh xuống núi, để anh làm những gì mình thích...
Trong mắt họ, anh là kì tài tu luyện vô địch thiên hạ...
Hán việt: 锦鲤大仙要出道 / Cẩm Lí Đại Tiên Yếu Xuất Đạo
Tác giả: Mặc Tây Kha
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết, Giới giải trí , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Nhiều CP , Kim bài đề cử , Linh dị thần quái, Giả tưởng không gian, Sảng văn
Văn án:
Một chương trình tìm kiếm tài năng không có triển vọng lạc quan, đã sản sinh ra một thần tượng có lượng truy cập cao bất chấp, mỗi Weibo đều có hàng chục triệu lượt chia sẻ, nhưng ….toàn mẹ nó là điều ước.
Mọi người đều nói Tô Cẩm Lê ra mắt bằng cách ôm đùi.
Kỳ thật bọn họ không biết rằng, những ảnh hậu kia, ông trùm xã hội, nhà đầu tư, người cầm đầu gia tộc tài phiệt, trước khi gặp được cậu đều là trứng xui xẻo.
Mà cậu, lại là con cá chép gấm thành tinh, có thể đổi vận cho mọi người.
Anh trai diệt thiên diệt địa: “Đừng làm mình mệt mỏi, anh cho em cọ nhiệt độ tùy ý, em lập tức nổi tiếng.”
Người cầm đầu gia tộc tài phiệt: “Đừng làm minh tinh, làm con ta đi, gia sản hàng tỷ sau này là của con.”
Tô Cẩm Lê: “Con vẫn muốn cố gắng....”
Văn án 2:
Lúc trước Tô Cẩm Lê muốn rời núi rèn luyện, gia gia đã nói với cậu vài câu thấm thía: “Thể chất con thuần âm, không chỉ mang đến vận may cho người thiện lương, còn sẽ hấp dẫn người dương khí nặng, dương khí càng nặng càng thích con.”
Tô Cẩm Lê tỏ vẻ cực kì đáng tin: “Không có việc gì, con là đàn ông mà!”
【 sau đó không lâu, Tô Cẩm Lê tiến vào giới giải trí, đột nhiên bạo hồng. 】
Tô Cẩm Lê khóc nức nở nói với gia gia: “Gia gia, đàn ông loài người thật là đáng sợ!”
Gia gia thâm trầm trả lời: “Không sao, con có thể hút dương khí anh ta.”
Tô Cẩm Lê: “QAQ!!!”
Gia gia con là đàn ông mà a a a!!!
Tiểu thần tượng ngốc ngếch cực xinh đẹp thụ × Ảnh đế đại lão lưu manh nhân khí siêu cao công
Lập ý: Đơn giản không muốn thành tinh, làm vậy là sẽ bị tên đàn ông nhân loại kia theo dõi!
Tác giả: Mặc Tây Kha
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết, Giới giải trí , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Nhiều CP , Kim bài đề cử , Linh dị thần quái, Giả tưởng không gian, Sảng văn
Văn án:
Một chương trình tìm kiếm tài năng không có triển vọng lạc quan, đã sản sinh ra một thần tượng có lượng truy cập cao bất chấp, mỗi Weibo đều có hàng chục triệu lượt chia sẻ, nhưng ….toàn mẹ nó là điều ước.
Mọi người đều nói Tô Cẩm Lê ra mắt bằng cách ôm đùi.
Kỳ thật bọn họ không biết rằng, những ảnh hậu kia, ông trùm xã hội, nhà đầu tư, người cầm đầu gia tộc tài phiệt, trước khi gặp được cậu đều là trứng xui xẻo.
Mà cậu, lại là con cá chép gấm thành tinh, có thể đổi vận cho mọi người.
Anh trai diệt thiên diệt địa: “Đừng làm mình mệt mỏi, anh cho em cọ nhiệt độ tùy ý, em lập tức nổi tiếng.”
Người cầm đầu gia tộc tài phiệt: “Đừng làm minh tinh, làm con ta đi, gia sản hàng tỷ sau này là của con.”
Tô Cẩm Lê: “Con vẫn muốn cố gắng....”
Văn án 2:
Lúc trước Tô Cẩm Lê muốn rời núi rèn luyện, gia gia đã nói với cậu vài câu thấm thía: “Thể chất con thuần âm, không chỉ mang đến vận may cho người thiện lương, còn sẽ hấp dẫn người dương khí nặng, dương khí càng nặng càng thích con.”
Tô Cẩm Lê tỏ vẻ cực kì đáng tin: “Không có việc gì, con là đàn ông mà!”
【 sau đó không lâu, Tô Cẩm Lê tiến vào giới giải trí, đột nhiên bạo hồng. 】
Tô Cẩm Lê khóc nức nở nói với gia gia: “Gia gia, đàn ông loài người thật là đáng sợ!”
Gia gia thâm trầm trả lời: “Không sao, con có thể hút dương khí anh ta.”
Tô Cẩm Lê: “QAQ!!!”
Gia gia con là đàn ông mà a a a!!!
Tiểu thần tượng ngốc ngếch cực xinh đẹp thụ × Ảnh đế đại lão lưu manh nhân khí siêu cao công
Lập ý: Đơn giản không muốn thành tinh, làm vậy là sẽ bị tên đàn ông nhân loại kia theo dõi!
Vương Nhất mặc một chiếc áo khoác màu đen, từ trên máy bay riêng đi xuống.
Dáng người cao và thẳng, đôi mắt sắc bén hữu thần, điều không hoàn hảo duy nhất là sắc mặt anh tái nhợt của một loại bệnh thái.
Két…
Một chiếc Rolls-Royce màu đen dẫn theo hàng chục chiếc xe tải quân dụng, dừng trước mặt Vương Nhất.
“Tập hợp!”
Mấy chục quân nhân dáng người to lớn, vẻ mặt nghiêm nghị nhanh chóng đứng thành hai hàng sát cánh nhau, dùng chưa đến ba giây.
“Cúi chào!”
Tất cả quân nhân đều hướng mặt về phía Vương Nhất, đồng loạt chào theo kiểu tiêu chuẩn của quân đội: “Chào Ẩn chủ!”
Âm thanh vang dội, tạo ra tiếng vọng lại trong sân bay rộng lớn, rất lâu mà chưa biến mất.
Đối với những chuyện này, Vương Nhất chỉ bình thản, ung dung gật đầu, đồng thời cũng làm động tác chào của quân đội.
Dáng người cao và thẳng, đôi mắt sắc bén hữu thần, điều không hoàn hảo duy nhất là sắc mặt anh tái nhợt của một loại bệnh thái.
Két…
Một chiếc Rolls-Royce màu đen dẫn theo hàng chục chiếc xe tải quân dụng, dừng trước mặt Vương Nhất.
“Tập hợp!”
Mấy chục quân nhân dáng người to lớn, vẻ mặt nghiêm nghị nhanh chóng đứng thành hai hàng sát cánh nhau, dùng chưa đến ba giây.
“Cúi chào!”
Tất cả quân nhân đều hướng mặt về phía Vương Nhất, đồng loạt chào theo kiểu tiêu chuẩn của quân đội: “Chào Ẩn chủ!”
Âm thanh vang dội, tạo ra tiếng vọng lại trong sân bay rộng lớn, rất lâu mà chưa biến mất.
Đối với những chuyện này, Vương Nhất chỉ bình thản, ung dung gật đầu, đồng thời cũng làm động tác chào của quân đội.
Truyền thuyết kể rằng, Thương Tụng luyện chế ra tám món pháp bảo, xưng là một bộ, công dụng nghịch thiên, có thể phá trời cũng có thể vá trời, lợi hại nhất phải kể đến chính là thần khí "Thương Kính".
Sau khi vợ chồng Thương Tụng mất tích, Vũ triệu lụi tàn, tám món bảo vật cũng dần thoắt ẩn thoắt hiện trong giang hồ, truyền tay nhiều người giữa các nước chư hầu. Qua thời gian, các nước nhỏ dần bị kẻ nắm thần khí thâu tóm, tạo nên cục diện “Bát cường cát cứ”, tám món bảo vật cũng trở thành trấn quốc thần khí của các quốc gia này.
Như một quy luật tự nhiên, “Thương Kính” đã hấp dẫn toàn bộ tu sĩ trong khắp thiên hạ, cũng vì thế mà dẫn đến sự diệt vong của nước Tần – đất nước từng sở hữu pháp bảo này trong tay. Vào thời khắc khi vương triều nước Tần sụp đổ, “Thương Kính” biến mất, thế lực khắp nơi đều dốc sức tìm kiếm nhưng không ai thấy được bóng dáng nó nữa.
Mấy trăm năm sau, nhờ kỳ ngộ trong ngôi mộ cổ, một đại tông sư trộm mộ ở thời hiện đại bị đưa về thời đại ấy...
Sóng ngầm trong thiên hạ bấy lâu nay lại trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết....
PS: Đây là một bộ truyện mang phong cách huyền huyễn, tiên hiệp đan xen với cuộc chiến tranh bá thời loạn. Những ai yêu thích thể loại như Phong Thần Bảng hay những mưu tính như thần của Hạng Thiếu Long trong Tầm Tần Ký thì đừng bỏ lỡ bộ này nhé!!!
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đạo Quân.
Sau khi vợ chồng Thương Tụng mất tích, Vũ triệu lụi tàn, tám món bảo vật cũng dần thoắt ẩn thoắt hiện trong giang hồ, truyền tay nhiều người giữa các nước chư hầu. Qua thời gian, các nước nhỏ dần bị kẻ nắm thần khí thâu tóm, tạo nên cục diện “Bát cường cát cứ”, tám món bảo vật cũng trở thành trấn quốc thần khí của các quốc gia này.
Như một quy luật tự nhiên, “Thương Kính” đã hấp dẫn toàn bộ tu sĩ trong khắp thiên hạ, cũng vì thế mà dẫn đến sự diệt vong của nước Tần – đất nước từng sở hữu pháp bảo này trong tay. Vào thời khắc khi vương triều nước Tần sụp đổ, “Thương Kính” biến mất, thế lực khắp nơi đều dốc sức tìm kiếm nhưng không ai thấy được bóng dáng nó nữa.
Mấy trăm năm sau, nhờ kỳ ngộ trong ngôi mộ cổ, một đại tông sư trộm mộ ở thời hiện đại bị đưa về thời đại ấy...
Sóng ngầm trong thiên hạ bấy lâu nay lại trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết....
PS: Đây là một bộ truyện mang phong cách huyền huyễn, tiên hiệp đan xen với cuộc chiến tranh bá thời loạn. Những ai yêu thích thể loại như Phong Thần Bảng hay những mưu tính như thần của Hạng Thiếu Long trong Tầm Tần Ký thì đừng bỏ lỡ bộ này nhé!!!
Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Đạo Quân.
作茧: Dệt Kén.
Tác giả: Dư Trình
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị
Tag: Ngược luyến, hơi ngọt, gương vỡ lại lành, HE, máu chó
Số chương: 64 chương + Ngoại truyện
Người dịch: Liang
***
Dệt kén - Mua dây buộc mình
Tai trái của Tưởng Lâu không nghe được, nguyên do là năm mười tuổi đánh nhau với ba thằng cấp hai.
Khi ấy hắn máu me đầy mặt được đưa vào bệnh viện, bác sĩ hỏi người giám hộ đâu, hắn nghĩ đến người phụ nữ đã sinh ra mình hiện đang tham dự lớp đàn piano với một đứa bé khác. Đứa bé ấy cũng gọi cô là "mẹ".
Tám năm sau, Tưởng Lâu học tại trường Trung học Tự Thành số 1, giành được học bổng, cột bố mẹ trên tờ thông tin học sinh bị gạch chéo.
Một ngày nọ tan học, hắn bắt gặp học sinh mới chuyển đến lớp mình bị mấy tên đầu gấu chặn bên vệ đường.
Học sinh chuyển trường sợ tái mặt, rụt vai nép sát bức tường, vừa buồn cười vừa đáng thương.
Tưởng Lâu nhìn từ xa mà lòng chẳng gợn sóng, không có bất cứ niềm vui sướng trả thù nào.
Tưởng Lâu đứng ra cứu học sinh chuyển trường.
Hai ngày sau, Lê Đường chắn lối hắn giữa cầu thang, giờ ra chơi ồn ào, Tưởng Lâu không thể không nghiêng mặt để nghe cậu cảm ơn bằng tai phải.
Điều ấy dễ dàng khiến Lê Đường nhận ra góc nghiêng của anh bạn này còn đẹp hơn góc chính diện, dựa gần trông như đang đòi hôn.
Về sau trong một trại đông, Lê Đường mò vào phòng Tưởng Lâu, ôm hắn từ phía sau, đỏ hoe mắt hỏi: "Vì sao khi ấy cậu cứu tôi?".
Tưởng Lâu quay lưng về phía Lê Đường, đáy mắt phản chiếu màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, cất giọng lạnh nhạt: "Không muốn thấy cậu bị người khác bắt nạt."
"... Người khác?".
"Ừ."
Tôi muốn mọi đau khổ của cậu đều bắt nguồn từ tôi.
*
Công "chẳng nói thật lòng với ai" x Thụ "chỉ nói thật lòng với công", không có quan hệ huyết thống, máu chó
Tác giả: Dư Trình
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị
Tag: Ngược luyến, hơi ngọt, gương vỡ lại lành, HE, máu chó
Số chương: 64 chương + Ngoại truyện
Người dịch: Liang
***
Dệt kén - Mua dây buộc mình
Tai trái của Tưởng Lâu không nghe được, nguyên do là năm mười tuổi đánh nhau với ba thằng cấp hai.
Khi ấy hắn máu me đầy mặt được đưa vào bệnh viện, bác sĩ hỏi người giám hộ đâu, hắn nghĩ đến người phụ nữ đã sinh ra mình hiện đang tham dự lớp đàn piano với một đứa bé khác. Đứa bé ấy cũng gọi cô là "mẹ".
Tám năm sau, Tưởng Lâu học tại trường Trung học Tự Thành số 1, giành được học bổng, cột bố mẹ trên tờ thông tin học sinh bị gạch chéo.
Một ngày nọ tan học, hắn bắt gặp học sinh mới chuyển đến lớp mình bị mấy tên đầu gấu chặn bên vệ đường.
Học sinh chuyển trường sợ tái mặt, rụt vai nép sát bức tường, vừa buồn cười vừa đáng thương.
Tưởng Lâu nhìn từ xa mà lòng chẳng gợn sóng, không có bất cứ niềm vui sướng trả thù nào.
Tưởng Lâu đứng ra cứu học sinh chuyển trường.
Hai ngày sau, Lê Đường chắn lối hắn giữa cầu thang, giờ ra chơi ồn ào, Tưởng Lâu không thể không nghiêng mặt để nghe cậu cảm ơn bằng tai phải.
Điều ấy dễ dàng khiến Lê Đường nhận ra góc nghiêng của anh bạn này còn đẹp hơn góc chính diện, dựa gần trông như đang đòi hôn.
Về sau trong một trại đông, Lê Đường mò vào phòng Tưởng Lâu, ôm hắn từ phía sau, đỏ hoe mắt hỏi: "Vì sao khi ấy cậu cứu tôi?".
Tưởng Lâu quay lưng về phía Lê Đường, đáy mắt phản chiếu màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, cất giọng lạnh nhạt: "Không muốn thấy cậu bị người khác bắt nạt."
"... Người khác?".
"Ừ."
Tôi muốn mọi đau khổ của cậu đều bắt nguồn từ tôi.
*
Công "chẳng nói thật lòng với ai" x Thụ "chỉ nói thật lòng với công", không có quan hệ huyết thống, máu chó