Cổ Đại
Thể loại: Trùng sinh, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, cung đình hầu tước. Số chương: 828 + 10 pn
Edit: Khuynh Vũ
Nguồn convert: Tangthuvien
Số chương: Vẫn đang ra
Trong kinh thành mọi người đều đồn đại rằng ở trong Khương gia thì Tứ tiểu thư nổi tiếng là một đại tuyệt sắc mỹ nhân. Nhưng đáng tiếc là đáng tiếc lúc nàng xinh đẹp nhất lại bị phủ An quốc công chọn trúng.
Không chỉ vậy mà đêm trước khi Khương Tự xuất giá, vị hôn phu cùng nữ nhân khác nhảy sông tự tử...
Edit: Khuynh Vũ
Nguồn convert: Tangthuvien
Số chương: Vẫn đang ra
Trong kinh thành mọi người đều đồn đại rằng ở trong Khương gia thì Tứ tiểu thư nổi tiếng là một đại tuyệt sắc mỹ nhân. Nhưng đáng tiếc là đáng tiếc lúc nàng xinh đẹp nhất lại bị phủ An quốc công chọn trúng.
Không chỉ vậy mà đêm trước khi Khương Tự xuất giá, vị hôn phu cùng nữ nhân khác nhảy sông tự tử...
Phụ mẫu Vân Kiều mất sớm, một mình nàng tự buôn bán nhỏ, còn nhặt được một thư sinh nghèo mi thanh mục tú về làm phu quân, mỗi ngày trôi qua cũng có chút thú vị.
Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý.
Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu.
Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy.
Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi.
Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa.
Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu.
Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư.
Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi.
Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại.
Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu.
Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý.
Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu.
Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy.
Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi.
Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa.
Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu.
Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư.
Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi.
Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại.
Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu.
Bạn đang đọc truyện Kiều Sủng Vi Thượng của tác giả Diệp Kiến Tinh.
Giới thiệu:
Đời trước, Thẩm Xu bị bắt đi hòa thân ở Hung Nô xa xôi; vài năm sau hai bên giao chiến, nàng vốn là công chúa không được sủng ái hoàn toàn trở vật hi sinh.
Khi mọi ý niệm đã hóa thành tro tàn, nàng tận mắt thấy nam nhân máu lạnh vô tình trong lời đồn vì nàng mà chết trận nơi sa trường.
Nàng trùng sinh vào một buổi tối trước ngày hòa thân, nghiêng nghiêng ngả ngả lảo đảo chạy ra khỏi tẩm điện, trực tiếp đâm vào lồng ngực Bùi Vân Khiêm.
Thần sắc nam nhân hoảng hốt trong nháy mắt, ánh mắt thiếu nữ trong ngực long lanh như nước quyến rũ động lòng: “Ta không muốn đi hòa thân, tướng quân có nguyện ý cưới ta không?”.
Mọi người đều biết, Linh An công chúa vì tránh né hòa thân mà gả cho gian thần. Bùi Vân Khiêm hỉ nộ vô thường, hung ác nham hiểm, chỉ sợ không bao lâu sau, công chúa sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Giới thiệu:
Đời trước, Thẩm Xu bị bắt đi hòa thân ở Hung Nô xa xôi; vài năm sau hai bên giao chiến, nàng vốn là công chúa không được sủng ái hoàn toàn trở vật hi sinh.
Khi mọi ý niệm đã hóa thành tro tàn, nàng tận mắt thấy nam nhân máu lạnh vô tình trong lời đồn vì nàng mà chết trận nơi sa trường.
Nàng trùng sinh vào một buổi tối trước ngày hòa thân, nghiêng nghiêng ngả ngả lảo đảo chạy ra khỏi tẩm điện, trực tiếp đâm vào lồng ngực Bùi Vân Khiêm.
Thần sắc nam nhân hoảng hốt trong nháy mắt, ánh mắt thiếu nữ trong ngực long lanh như nước quyến rũ động lòng: “Ta không muốn đi hòa thân, tướng quân có nguyện ý cưới ta không?”.
Mọi người đều biết, Linh An công chúa vì tránh né hòa thân mà gả cho gian thần. Bùi Vân Khiêm hỉ nộ vô thường, hung ác nham hiểm, chỉ sợ không bao lâu sau, công chúa sẽ hương tiêu ngọc vẫn.
Thể loại: Cổ đại, cung đình, ngọt sủng, 3S, HE
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Số chương: 177 chương
Văn án:
Nghe nói Thất cô nương Hoắc gia là một hãn nữ, một kiếm vũ động Bình Nam thành, sức lực vô cùng lớn lại vừa đen vừa xấu, sau khi lớn lên tất nhiên không thể gả ra ngoài được.
Các lời đồn như thế nào Hoắc Thù không quan tâm, nhưng nàng là người thích lấy bạo chế bạo, cho đến khi gặp được nam tử nhân nghĩa, tuấn tú như ngọc kia.
Nam nhân tốt nhân vậy, nếu nàng không thừa dịp người khác chưa phát hiện mà ra tay đoạt trước thì ngay cả ông trời cũng chẳng thèm dòm ngó đến nàng nữa
Chỉ là, đoạt như thế nào mới là vấn đề!
Rốt cuộc cũng đoạt được đến tay, về sau mới phát hiện ra căn bản hắn không phải là nam thần, mà lại là con sói nhỏ hoang dã đã gặp được khi còn nhỏ, Hoắc Thù trợn tròn mắt.
Nam nhân hung tàn trong ngoài không đồng nhất như vậy, tiêu thụ không được a, làm xaoooo đây?
PS: Đây là câu chuyện xưa ngọt ngào có chút ngốc nghếch về một cô nương hoạt bát có sức lực lớn muốn theo đuổi một nam thần, lại không phát hiện nam thần đã sớm lén lút lên kế hoạch làm sao để cưới nàng về nhà. ^ ^
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Số chương: 177 chương
Văn án:
Nghe nói Thất cô nương Hoắc gia là một hãn nữ, một kiếm vũ động Bình Nam thành, sức lực vô cùng lớn lại vừa đen vừa xấu, sau khi lớn lên tất nhiên không thể gả ra ngoài được.
Các lời đồn như thế nào Hoắc Thù không quan tâm, nhưng nàng là người thích lấy bạo chế bạo, cho đến khi gặp được nam tử nhân nghĩa, tuấn tú như ngọc kia.
Nam nhân tốt nhân vậy, nếu nàng không thừa dịp người khác chưa phát hiện mà ra tay đoạt trước thì ngay cả ông trời cũng chẳng thèm dòm ngó đến nàng nữa
Chỉ là, đoạt như thế nào mới là vấn đề!
Rốt cuộc cũng đoạt được đến tay, về sau mới phát hiện ra căn bản hắn không phải là nam thần, mà lại là con sói nhỏ hoang dã đã gặp được khi còn nhỏ, Hoắc Thù trợn tròn mắt.
Nam nhân hung tàn trong ngoài không đồng nhất như vậy, tiêu thụ không được a, làm xaoooo đây?
PS: Đây là câu chuyện xưa ngọt ngào có chút ngốc nghếch về một cô nương hoạt bát có sức lực lớn muốn theo đuổi một nam thần, lại không phát hiện nam thần đã sớm lén lút lên kế hoạch làm sao để cưới nàng về nhà. ^ ^
THẬT Ư? THẬT Ư? PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM
(Tên gốc: Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu)
Thể loại: Điền văn, trạch đấu, xuyên không.
Editor: Kamyo + Nàng Riva + Shimmiryandyuo + XiaoYing96.
Poster: tmn
Tình trạng sáng tác: Hoàn
Độ dài: 220 chương + 4 phiên ngoại.
Tốc độ: 2 - 3 ngày/chương
Giải thích về tên truyện gốc: Tri Phủ? Tri Phủ? Ứng Thị Lục Phì Hồng Sấu. ( trích từ bài “ Như mộng lệnh – Lý Thanh Chiếu”)
Tạc dạ vũ sơ phong sậu, nùng thuỵ bất tiêu tàn tửu.
Thí vấn quyển liêm nhân, khước đạo hải đường y cựu.
Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu.
昨夜雨疏風驟,濃睡不消殘酒。
試問卷簾人,卻道海棠依舊。
知否,知否,應是綠肥紅瘦。
(如梦令•李清照)
Đêm qua mưa thưa, gió dữ,
Hơi rượu thơm nồng giấc ngủ.
Hỏi thử cô cuốn rèm,
Thưa rằng: "Hải đường như cũ".
Thật ư?
Thật ư?
Phải là hồng phai xanh thắm.
Nguồn phỏng theo: Tống từ, Nguyễn Xuân Tảo, NXB Văn học, 1999
Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn.
Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính.
Đôi lời editor: Nếu yêu thích điền văn cổ đại, đây là một câu chuyện vô cùng phù hợp với bạn. Đứng đầu top 100 ngôn tình theo view tính đến 11/2013 trên Tấn Giang và là điền văn duy nhất lọt top, truyện đã làm mình tò mò đến mức quyết định dấn thân vào sự nghiệp edit để có thể đọc truyện. Và quả thực câu chuyện đã không làm mình thất vọng. Đây là một câu chuyện sinh động với dàn nhân vật chính phụ phong phú, đủ màu sắc, cá tính, với các mối quan hệ, mâu thuẫn và cách giải quyết. Bạn sẽ thấy ở đây những nhân vật rất " đời ", một nữ chính xuyên không nhưng không toàn năng và cố gắng xoay chuyển số phận bằng sự khéo léo, một nam chính đầy khiếm khuyết nhưng yêu thương và thấu hiểu nữ chính. Một gia đình tuy có sóng gió nhưng vượt qua sóng gió là đoàn kết, gắn bó, là hậu phương vững chắc. Mình nghĩ điểm nổi bật của truyện này so với nhiều cuốn điền văn khác hay truyện xuyên không khác là ở nữ chính. Cách tác giả xây dựng suy nghĩ nữ chính rất hài hước, đáng yêu và logic. Các mâu thuẫn hấp dẫn, cách xử lý cũng hấp dẫn và không lê thê. Hi vọng, các bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận với editor khi đến với câu chuyện này.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, mình nghèo từ rồi:P!
(Tên gốc: Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu)
Thể loại: Điền văn, trạch đấu, xuyên không.
Editor: Kamyo + Nàng Riva + Shimmiryandyuo + XiaoYing96.
Poster: tmn
Tình trạng sáng tác: Hoàn
Độ dài: 220 chương + 4 phiên ngoại.
Tốc độ: 2 - 3 ngày/chương
Giải thích về tên truyện gốc: Tri Phủ? Tri Phủ? Ứng Thị Lục Phì Hồng Sấu. ( trích từ bài “ Như mộng lệnh – Lý Thanh Chiếu”)
Tạc dạ vũ sơ phong sậu, nùng thuỵ bất tiêu tàn tửu.
Thí vấn quyển liêm nhân, khước đạo hải đường y cựu.
Tri phủ? Tri phủ? Ứng thị lục phì hồng sấu.
昨夜雨疏風驟,濃睡不消殘酒。
試問卷簾人,卻道海棠依舊。
知否,知否,應是綠肥紅瘦。
(如梦令•李清照)
Đêm qua mưa thưa, gió dữ,
Hơi rượu thơm nồng giấc ngủ.
Hỏi thử cô cuốn rèm,
Thưa rằng: "Hải đường như cũ".
Thật ư?
Thật ư?
Phải là hồng phai xanh thắm.
Nguồn phỏng theo: Tống từ, Nguyễn Xuân Tảo, NXB Văn học, 1999
Hồng phai xanh thắm ý chỉ thời điểm cuối xuân hoa rụng lá đâm chồi, hàm ý mùa xuân qua đi nhưng thời gian vẫn trôi, hoa tàn nhưng cây vẫn đâm chồi nảy lộc. Ý tác giả là tiếc thương hồng nhan, tiếc cho thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp diễn còn nhan sắc tuổi trẻ người con gái lại chóng lụi tàn.
Truyện kể về một cô nhân viên công vụ ở tòa án xuyên về cổ đại trong thân phận một thứ nữ nhà quan. Mẹ đẻ là di nương bị hại chết, cha ruột sủng thiếp, giả nhân giả nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, nữ chính với thân phận đứa bé 4 tuổi đã cố gắng sinh tồn, dùng sự khôn khéo để đấu tranh cho hạnh phúc của mình. Truyện không mang tính chất YY, nữ chính xuyên không phải siêu nhân thánh nữ, chỉ khéo léo cư xử cho phù hợp hoàn cảnh, ngoài ra tính cách nàng vô cùng đáng yêu, suy nghĩ hài hước. Nam chính là một lãng tử quay đầu, để có thể cưới được nữ chính anh đã phải vận dụng rất nhiều quỷ kế. Tác giả cũng lồng vào truyện những suy nghĩ đánh giá về cuộc sống cổ đại với nhiều so sánh rất dí dỏm thông qua cái nhìn của nữ chính.
Đôi lời editor: Nếu yêu thích điền văn cổ đại, đây là một câu chuyện vô cùng phù hợp với bạn. Đứng đầu top 100 ngôn tình theo view tính đến 11/2013 trên Tấn Giang và là điền văn duy nhất lọt top, truyện đã làm mình tò mò đến mức quyết định dấn thân vào sự nghiệp edit để có thể đọc truyện. Và quả thực câu chuyện đã không làm mình thất vọng. Đây là một câu chuyện sinh động với dàn nhân vật chính phụ phong phú, đủ màu sắc, cá tính, với các mối quan hệ, mâu thuẫn và cách giải quyết. Bạn sẽ thấy ở đây những nhân vật rất " đời ", một nữ chính xuyên không nhưng không toàn năng và cố gắng xoay chuyển số phận bằng sự khéo léo, một nam chính đầy khiếm khuyết nhưng yêu thương và thấu hiểu nữ chính. Một gia đình tuy có sóng gió nhưng vượt qua sóng gió là đoàn kết, gắn bó, là hậu phương vững chắc. Mình nghĩ điểm nổi bật của truyện này so với nhiều cuốn điền văn khác hay truyện xuyên không khác là ở nữ chính. Cách tác giả xây dựng suy nghĩ nữ chính rất hài hước, đáng yêu và logic. Các mâu thuẫn hấp dẫn, cách xử lý cũng hấp dẫn và không lê thê. Hi vọng, các bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận với editor khi đến với câu chuyện này.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, mình nghèo từ rồi:P!
Thể loại: Cổ đại, Điều tra, Quan trường, Sủng, Sạch, HE
Tên gốc: Long phượng trình tường
VĂN ÁN
Đại công tử Sở Tiêu của phủ Thượng thư được mọi người hâm mộ lẫn ghen tị và tài năng tuyệt diễm, danh tiếng lan truyền khắp kinh thành....
Chỉ là hắn lại có "bệnh kín" không muốn ai biết.
Sở Dao là thiên kim phủ Thượng thư tài sắc vẹn toàn, cùng ca ca song sinh Sở Tiêu có một bí mật không muốn người biết --
mỗi khi ca ca nhìn thấy máu sẽ ngất xỉu, linh hồn của nàng sẽ bám vào thể xác của ca ca, thay ca ca giành được danh hiệu đệ nhất tài tử của kinh thành.
Cũng bởi vì bí mật này mà dẫn phát ra vô số hiểu lầm, khiến đôi huynh muội song sinh vướng vào một trận phong ba đầy rẫy những âm mưu quỷ quyệt...
Đây là một bộ ngôn tình giúp mọi người động não, tình tiết chặt chẽ, ngôn ngữ khôi hài. Nam chính luôn cho ra những giả thiết kỳ ba thú vị, cùng nữ chính lâu ngày sinh tình, nắm tay nhau đập tan mọi âm mưu, xua tan khói mù nhìn thấy ánh mặt trời.
Tên gốc: Long phượng trình tường
VĂN ÁN
Đại công tử Sở Tiêu của phủ Thượng thư được mọi người hâm mộ lẫn ghen tị và tài năng tuyệt diễm, danh tiếng lan truyền khắp kinh thành....
Chỉ là hắn lại có "bệnh kín" không muốn ai biết.
Sở Dao là thiên kim phủ Thượng thư tài sắc vẹn toàn, cùng ca ca song sinh Sở Tiêu có một bí mật không muốn người biết --
mỗi khi ca ca nhìn thấy máu sẽ ngất xỉu, linh hồn của nàng sẽ bám vào thể xác của ca ca, thay ca ca giành được danh hiệu đệ nhất tài tử của kinh thành.
Cũng bởi vì bí mật này mà dẫn phát ra vô số hiểu lầm, khiến đôi huynh muội song sinh vướng vào một trận phong ba đầy rẫy những âm mưu quỷ quyệt...
Đây là một bộ ngôn tình giúp mọi người động não, tình tiết chặt chẽ, ngôn ngữ khôi hài. Nam chính luôn cho ra những giả thiết kỳ ba thú vị, cùng nữ chính lâu ngày sinh tình, nắm tay nhau đập tan mọi âm mưu, xua tan khói mù nhìn thấy ánh mặt trời.
Tên Tiếng Trung: 天下欢歌
Nguyên danh: Thần Tiên Cũng Ngắm Mưa Sao Băng
Converter: ngocquynh520
Ed + Be: Lik
Giới thiệu:
Cuộc đời hắn và nàng bắt đầu cuốn lấy nhau từ một thứ tên là hợp hoan tán.
Ở khách sạn dưới chân núi, nàng không thấy mặt mà chỉ nghe thấy tiếng; dạy nàng tu hành, hắn chê nàng vô dụng; ở U Minh Quỷ Vực, hắn chảy máu thất khiếu đau đớn tột cùng nhưng chỉ nói nàng hãy mau mau giết hắn; trên Cực Lạc đảo, hắn tận tâm tận lực chăm sóc nàng chu toàn.......
“Vốn định chấp tử chi thủ, chấp tử giai lão, nhưng không nghĩ, nhưng nàng lại chỉ muốn cầm cung, vì thế, ta cắt dây cung.”
Nguyên danh: Thần Tiên Cũng Ngắm Mưa Sao Băng
Converter: ngocquynh520
Ed + Be: Lik
Giới thiệu:
Cuộc đời hắn và nàng bắt đầu cuốn lấy nhau từ một thứ tên là hợp hoan tán.
Ở khách sạn dưới chân núi, nàng không thấy mặt mà chỉ nghe thấy tiếng; dạy nàng tu hành, hắn chê nàng vô dụng; ở U Minh Quỷ Vực, hắn chảy máu thất khiếu đau đớn tột cùng nhưng chỉ nói nàng hãy mau mau giết hắn; trên Cực Lạc đảo, hắn tận tâm tận lực chăm sóc nàng chu toàn.......
“Vốn định chấp tử chi thủ, chấp tử giai lão, nhưng không nghĩ, nhưng nàng lại chỉ muốn cầm cung, vì thế, ta cắt dây cung.”
Tác giả: Mặc Tây Kha
Thể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Đam Mỹ, Tiên Hiệp
Truyện Ma Tôn Hắn Nhớ Mãi Không Quên của tác giả Mặc Tây Kha bắt đầu từ một người xuyên không, một vai pháo hôi trong lúc vô tình thoát khỏi vận mệnh bi thảm, thăng cấp thành một nhân vật đặc biệt trong cốt truyện.
Tiết mục người truy ta chạy mở màn.
1. Trì Mục Dao vừa xuyên qua, còn chưa kịp xác định tình huống hiện tại của bản thân thì lại gặp phải cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Hiện giờ y đang ở trong "phòng tối" mà người chung phòng với y, nếu như y nhớ đúng thì kia chính là tên trùm phản diện của tiểu thuyết này, Hề Hoài.
Hề Hoài đang bị xích lại, linh lực phong ấn, không có cách nào thoát khỏi.
Mà y cũng đang gặp khó khăn như vậy, trừ khi y có thể thăng cấp đến Trúc Cơm nếu không thì cấm chế hang động này vẫn sẽ cứ giam cầm y và Hề Hoài.
Nhưng...... y là nam tu của Hợp Hoan Tông đó?!?! Chẳng lẽ lại phải gì đó gì đó với đại boss để tu luyện??
Độc giả nào đã đọc cuốn truyện này đều biết, tên pháo hôi dám lấy Hề Hoài để tu luyện đã chết thê thảm thế nào.
Chạy! Sau khi phá vỡ cấm chế, y lập tức trốn không rõ tung tích!
Hề Hoài sau khi được cứu ra đột nhiên như phát điên, không ngừng tìm kiếm một người trong khắp tam giới.
Không biết tên, không biết ngoại hình, chỉ biết người nọ là nam đệ tử Hợp Hoan Tông.
Người ngoài nghĩ, lúc hắn bắt được cái tên dám dùng hắn tu luyện suốt ba năm nhất định sẽ một đao giết chết tươi!
Thể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Đam Mỹ, Tiên Hiệp
Truyện Ma Tôn Hắn Nhớ Mãi Không Quên của tác giả Mặc Tây Kha bắt đầu từ một người xuyên không, một vai pháo hôi trong lúc vô tình thoát khỏi vận mệnh bi thảm, thăng cấp thành một nhân vật đặc biệt trong cốt truyện.
Tiết mục người truy ta chạy mở màn.
1. Trì Mục Dao vừa xuyên qua, còn chưa kịp xác định tình huống hiện tại của bản thân thì lại gặp phải cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Hiện giờ y đang ở trong "phòng tối" mà người chung phòng với y, nếu như y nhớ đúng thì kia chính là tên trùm phản diện của tiểu thuyết này, Hề Hoài.
Hề Hoài đang bị xích lại, linh lực phong ấn, không có cách nào thoát khỏi.
Mà y cũng đang gặp khó khăn như vậy, trừ khi y có thể thăng cấp đến Trúc Cơm nếu không thì cấm chế hang động này vẫn sẽ cứ giam cầm y và Hề Hoài.
Nhưng...... y là nam tu của Hợp Hoan Tông đó?!?! Chẳng lẽ lại phải gì đó gì đó với đại boss để tu luyện??
Độc giả nào đã đọc cuốn truyện này đều biết, tên pháo hôi dám lấy Hề Hoài để tu luyện đã chết thê thảm thế nào.
Chạy! Sau khi phá vỡ cấm chế, y lập tức trốn không rõ tung tích!
Hề Hoài sau khi được cứu ra đột nhiên như phát điên, không ngừng tìm kiếm một người trong khắp tam giới.
Không biết tên, không biết ngoại hình, chỉ biết người nọ là nam đệ tử Hợp Hoan Tông.
Người ngoài nghĩ, lúc hắn bắt được cái tên dám dùng hắn tu luyện suốt ba năm nhất định sẽ một đao giết chết tươi!
Tên khác: Mau Xuyên: Nam Thần, Cháy Lên Nào!
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên
Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.
Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.
Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)
Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!
Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!
Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.
# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên
Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.
Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.
Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)
Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!
Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!
Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.
# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #
Truyện Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ của tác giả Lục Nguyệt là câu chuyện kể về bác sĩ thiên tài xuyên không thành đích nữ nhà Tướng Phủ, bị hãm hại bởi phụ thân và thứ thiếp, gả cho nhiếp chính vương. Cạm bẫy trùng trùng, hãm hại khắp nơi, dựa vào một thân y thuật, cô như cá gặp nước giữa tranh đấu trong phủ lẫn thâm cung. Diệt thái tử, cứu Lương Vương, trị ôn dịch, từ một tiểu thư sợ hãi rụt rè của Tướng phủ lột xác thành nữ tử kiên cường sánh vai cùng hắn.
"Nàng còn lén chạy ra ngoài nữa, bổn vương đánh gãy chân nhỏ của nàng, có vương phi nào mang thai lại chạy lung tung như thế không?"
"Giang Đông có ôn dịch, thiếp thân là đại phu muôn dân, tất nhiên phải đi, ngài còn cản thiếp thì bệnh dịch sẽ truyền đến Kinh đô mất."
Đôi tay cứng như sắt vươn ra, ôm lấy người nữ nhân cằn nhằn không dứt kia, Nhiếp Chính Vương sải bước quay về, Hừ, đại phu người ta còn nhiều cơ, muốn một nữ nhân mang thai như nàng ra mặt? Còn tưởng mình là bồ tát sao? Không nhớ thủ đoạn năm xưa của nàng tàn nhẫn xảo quyệt ra sao ư!
"Nàng còn lén chạy ra ngoài nữa, bổn vương đánh gãy chân nhỏ của nàng, có vương phi nào mang thai lại chạy lung tung như thế không?"
"Giang Đông có ôn dịch, thiếp thân là đại phu muôn dân, tất nhiên phải đi, ngài còn cản thiếp thì bệnh dịch sẽ truyền đến Kinh đô mất."
Đôi tay cứng như sắt vươn ra, ôm lấy người nữ nhân cằn nhằn không dứt kia, Nhiếp Chính Vương sải bước quay về, Hừ, đại phu người ta còn nhiều cơ, muốn một nữ nhân mang thai như nàng ra mặt? Còn tưởng mình là bồ tát sao? Không nhớ thủ đoạn năm xưa của nàng tàn nhẫn xảo quyệt ra sao ư!
Chí tôn hoàn lương hệ liệt
Editor: ngocquynh520
Beta: bjmkenbizs + shoohye
Bảy năm trước, hắn tin rằng trận đại hoả trong cung đã cướp đi tính mạng của nàng.
Không chỉ có huỷ bỏ hậu cung, còn tự mình đem quý phi đã hại nàng lăng trì xử tử.
Từ đó về sau không hề đụng đến nữ nhân, toàn tâm toàn ý chỉ có quốc gia đại sự.
Nguyên tưởng rằng liền như vậy cô độc đến già, có lẽ là sự chung tình của hắn làm cảm động trời
Nàng thế nhưng không chết, còn vì hắn sinh hạ một đôi song sinh thông minh!
Nghe thấy chuyện, hắn lập tức buông tất cả, tự mình đi đến Dương Châu muốn tiếp bọn họ hồi cung.
Bất đắc dĩ, nàng chẳng những cải danh đổi họ, còn nhất quyết không nhận hắn là tướng công, đưa mặt thối cho hắn xem,
Thủ đoạn nho nhỏ này, thân là vua của một nước hắn đương nhiên không coi là gì.
Cái gọi là cầm tặc trước cầm vương — muốn có được nàng, đương nhiên cứ dựa vào hai đứa con nhỏ mà thực hiện !
Trước dùng kế trói chặt hai đứa nhỏ, sau lại dùng khổ nhục kế, làm cho người lớn mềm lòng
Rối cuối cùng, mẫu tử ba người bọn họ không phải sẽ ngoan ngoãn về nhà hắn sao
Ngày đêm ở chung, tin tưởng bằng sức quyến rũ của hắn, nhất định có thể làm cho nàng lại yêu thương hắn!
Nhưng ngàn tính vạn tính, hắn đã quên mất một điều: chia cách bảy năm, bên người nàng làm sao có thể không có nam nhân so với hắn tuổi trẻ, so với hắn vĩ đại xuất hiện.
Editor: ngocquynh520
Beta: bjmkenbizs + shoohye
Bảy năm trước, hắn tin rằng trận đại hoả trong cung đã cướp đi tính mạng của nàng.
Không chỉ có huỷ bỏ hậu cung, còn tự mình đem quý phi đã hại nàng lăng trì xử tử.
Từ đó về sau không hề đụng đến nữ nhân, toàn tâm toàn ý chỉ có quốc gia đại sự.
Nguyên tưởng rằng liền như vậy cô độc đến già, có lẽ là sự chung tình của hắn làm cảm động trời
Nàng thế nhưng không chết, còn vì hắn sinh hạ một đôi song sinh thông minh!
Nghe thấy chuyện, hắn lập tức buông tất cả, tự mình đi đến Dương Châu muốn tiếp bọn họ hồi cung.
Bất đắc dĩ, nàng chẳng những cải danh đổi họ, còn nhất quyết không nhận hắn là tướng công, đưa mặt thối cho hắn xem,
Thủ đoạn nho nhỏ này, thân là vua của một nước hắn đương nhiên không coi là gì.
Cái gọi là cầm tặc trước cầm vương — muốn có được nàng, đương nhiên cứ dựa vào hai đứa con nhỏ mà thực hiện !
Trước dùng kế trói chặt hai đứa nhỏ, sau lại dùng khổ nhục kế, làm cho người lớn mềm lòng
Rối cuối cùng, mẫu tử ba người bọn họ không phải sẽ ngoan ngoãn về nhà hắn sao
Ngày đêm ở chung, tin tưởng bằng sức quyến rũ của hắn, nhất định có thể làm cho nàng lại yêu thương hắn!
Nhưng ngàn tính vạn tính, hắn đã quên mất một điều: chia cách bảy năm, bên người nàng làm sao có thể không có nam nhân so với hắn tuổi trẻ, so với hắn vĩ đại xuất hiện.
Thể loại: Giang hồ, NP (1bé và … 4 thằng công = =|||), khả ái thụ + tứ suất công.
Nguồn: VNSharing <thank Yên Hà +Jo0ngjae +tina1712 đã share>
Edit: [Su]
Nhi tử của Võ Lâm tôn giả sao có thể là phế vật?
Thế nhưng cố tình lại là vậy.
Thê tử của Võ Lâm tôn giả sao có thể cùng người bỏ trốn?
Thế nhưng nàng lại cố tình bỏ trốn.
Nếu sinh ra tàn tật mang đến lạnh lùng từ phụ thân cùng nước mắt của mẫu thân;
Vậy việc mẫu thân bỏ trốn lại đổi lấy tình cảnh càng thêm không chịu nổi .
Không thể bộc lộ ra nụ cười đối với phụ thân cùng các huynh đệ mà bản thân tối khát vọng,
Chẳng sợ có thể được tới ánh mắt yêu mến của một người đều có thể xem như trân bảo tiến vào nơi sâu kín,
Thế nhưng, tất cả mọi người chán ghét tiểu Bảo a.
Tại sao tiểu Bảo sẽ không nói? Tại sao tiểu Bảo từ nhỏ đã bị hủy một chân? Tại sao tiểu Bảo luôn sẽ đau a?
Cái này tiểu Bảo cũng không biết.
Tiểu Bảo muốn đi tìm mụ mụ, hỏi mụ mụ tại sao bỏ lại tiểu Bảo cùng người khác “Bỏ trốn” ?
Còn có còn có, “Bỏ trốn” đến tột cùng cái gì a? Tại sao phụ thân sẽ bởi vì vậy mà đem cậu để tại nơi không có bóng người?
Nơi này thật đáng sợ a, thường thường sẽ có “Quỷ” kêu, kêu đến không dám ngủ.
Sợ a sợ a, hù dọa hư tiểu Bảo không thể nhịn được nữa mà đi tìm “Quỷ” lý luận, không cần kêu.
Tìm được “Quỷ” rồi, cũng nhìn thấy “Quỷ” .
A! !
Dã hỏa thiêu bất tẫn, xuân phong xuy hựu sinh;
Khoảnh khắc đạo cửa ngầm kia bị mở ra,
Sự yên lặng vùi lấp suốt bảy năm bị đánh phá.
Tinh phong huyết vũ, nhất tiếu mẫn ân cừu, ai cũng không làm chủ được, ai cũng không làm chủ được.
~*~
NP xuất hiện trong những tác phẩm của Ni tỉ luôn có lí do, mà trong Dụ Đồng và Bảo Bối đều là cùng 1 nguyên nhân: Thụ chịu quá nhiều thống khổ, và em luôn cần tình yêu che chở của nhiều người, ta không biết ai ghét NP hay thất vọng sao thì tùy, nhưng NP của Ni tỉ không bao giờ là hời hợt. Và cũng vì tin tưởng yêu mến tỉ nên ta mới làm bộ này mặc dù nó Ongoing, và ta biết Ni tỉ sẽ là 1 tác giả trách nhiệm, tích cực để khiến bộ này đi trọn vẹn con đường. Yêu tỉ ♥!
Nguồn: VNSharing <thank Yên Hà +Jo0ngjae +tina1712 đã share>
Edit: [Su]
Nhi tử của Võ Lâm tôn giả sao có thể là phế vật?
Thế nhưng cố tình lại là vậy.
Thê tử của Võ Lâm tôn giả sao có thể cùng người bỏ trốn?
Thế nhưng nàng lại cố tình bỏ trốn.
Nếu sinh ra tàn tật mang đến lạnh lùng từ phụ thân cùng nước mắt của mẫu thân;
Vậy việc mẫu thân bỏ trốn lại đổi lấy tình cảnh càng thêm không chịu nổi .
Không thể bộc lộ ra nụ cười đối với phụ thân cùng các huynh đệ mà bản thân tối khát vọng,
Chẳng sợ có thể được tới ánh mắt yêu mến của một người đều có thể xem như trân bảo tiến vào nơi sâu kín,
Thế nhưng, tất cả mọi người chán ghét tiểu Bảo a.
Tại sao tiểu Bảo sẽ không nói? Tại sao tiểu Bảo từ nhỏ đã bị hủy một chân? Tại sao tiểu Bảo luôn sẽ đau a?
Cái này tiểu Bảo cũng không biết.
Tiểu Bảo muốn đi tìm mụ mụ, hỏi mụ mụ tại sao bỏ lại tiểu Bảo cùng người khác “Bỏ trốn” ?
Còn có còn có, “Bỏ trốn” đến tột cùng cái gì a? Tại sao phụ thân sẽ bởi vì vậy mà đem cậu để tại nơi không có bóng người?
Nơi này thật đáng sợ a, thường thường sẽ có “Quỷ” kêu, kêu đến không dám ngủ.
Sợ a sợ a, hù dọa hư tiểu Bảo không thể nhịn được nữa mà đi tìm “Quỷ” lý luận, không cần kêu.
Tìm được “Quỷ” rồi, cũng nhìn thấy “Quỷ” .
A! !
Dã hỏa thiêu bất tẫn, xuân phong xuy hựu sinh;
Khoảnh khắc đạo cửa ngầm kia bị mở ra,
Sự yên lặng vùi lấp suốt bảy năm bị đánh phá.
Tinh phong huyết vũ, nhất tiếu mẫn ân cừu, ai cũng không làm chủ được, ai cũng không làm chủ được.
~*~
NP xuất hiện trong những tác phẩm của Ni tỉ luôn có lí do, mà trong Dụ Đồng và Bảo Bối đều là cùng 1 nguyên nhân: Thụ chịu quá nhiều thống khổ, và em luôn cần tình yêu che chở của nhiều người, ta không biết ai ghét NP hay thất vọng sao thì tùy, nhưng NP của Ni tỉ không bao giờ là hời hợt. Và cũng vì tin tưởng yêu mến tỉ nên ta mới làm bộ này mặc dù nó Ongoing, và ta biết Ni tỉ sẽ là 1 tác giả trách nhiệm, tích cực để khiến bộ này đi trọn vẹn con đường. Yêu tỉ ♥!