Ngôn Tình
Tên gốc: Long phượng trình tường
VĂN ÁN
Đại công tử Sở Tiêu của phủ Thượng thư được mọi người hâm mộ lẫn ghen tị và tài năng tuyệt diễm, danh tiếng lan truyền khắp kinh thành....
Chỉ là hắn lại có "bệnh kín" không muốn ai biết.
Sở Dao là thiên kim phủ Thượng thư tài sắc vẹn toàn, cùng ca ca song sinh Sở Tiêu có một bí mật không muốn người biết --
mỗi khi ca ca nhìn thấy máu sẽ ngất xỉu, linh hồn của nàng sẽ bám vào thể xác của ca ca, thay ca ca giành được danh hiệu đệ nhất tài tử của kinh thành.
Cũng bởi vì bí mật này mà dẫn phát ra vô số hiểu lầm, khiến đôi huynh muội song sinh vướng vào một trận phong ba đầy rẫy những âm mưu quỷ quyệt...
Đây là một bộ ngôn tình giúp mọi người động não, tình tiết chặt chẽ, ngôn ngữ khôi hài. Nam chính luôn cho ra những giả thiết kỳ ba thú vị, cùng nữ chính lâu ngày sinh tình, nắm tay nhau đập tan mọi âm mưu, xua tan khói mù nhìn thấy ánh mặt trời.
Nguyên danh: Thần Tiên Cũng Ngắm Mưa Sao Băng
Converter: ngocquynh520
Ed + Be: Lik
Giới thiệu:
Cuộc đời hắn và nàng bắt đầu cuốn lấy nhau từ một thứ tên là hợp hoan tán.
Ở khách sạn dưới chân núi, nàng không thấy mặt mà chỉ nghe thấy tiếng; dạy nàng tu hành, hắn chê nàng vô dụng; ở U Minh Quỷ Vực, hắn chảy máu thất khiếu đau đớn tột cùng nhưng chỉ nói nàng hãy mau mau giết hắn; trên Cực Lạc đảo, hắn tận tâm tận lực chăm sóc nàng chu toàn.......
“Vốn định chấp tử chi thủ, chấp tử giai lão, nhưng không nghĩ, nhưng nàng lại chỉ muốn cầm cung, vì thế, ta cắt dây cung.”
Độ dài : 93 chương + 4 phiên ngoại.
Convert: yingcv
Edit : _LaStella_
Beta : _LaStella_
Ảnh hậu của chúng ta chính là một nữ hán tử ngày khi còn thời đi học.
Nhưng lúc đó thì nam thần của chúng ta chính là một cậu bé vô cùng kiêu ngạo.
Nghe nói lần đầu tiên Cố Thù nhìn thấy Mặc Thiến đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Bây giờ cô được sống lại vào quãng thời gian đi học, cô thật muốn xem bộ dạng lúc đó của anh thế nào?
Thuận tiện, a... ha ha ha....
Converter: ngocquynh520
Editor: rosely, Băng Châu, Gothickat, minhminh0607, Diễm Diễm
Giới thiệu:
Trên thế giới điều xui xẻo nhất là cái gì?
Làm tú bà, lại bị bạn trai cho đội mũ xanh? NO!
Khốn kiếp, lúc mới gặp bà đây, sao hắn không chê đi?
Đi uống rượu, bị người ta bỏ thuốc, ngớ ngẩn qua đêm với đàn ông? NO!
Đó là anh chàng đẹp trai lại còn thật dũng mãnh nữa chứ, không thiệt thòi, thế mà con mẹ nó lại quá đau? Cầm thú!
Nhưng là ———
Ai có thể nói cho cô, hai trăm đồng trên đầu giường là sao hả? Cho dù đó có là chủ tịch Mao đẹp trai đi nữa thì Mạnh Phục Linh vẫn không thể nhịn mà xổ ra một câu chửi tục.
“Con mẹ nó!"
————
Nếu sớm biết rằng anh là quân khu trưởng quyền cao chức trọng, quân hàm trung tướng, là đại gia quyền thế nhất thủ đô, cô làm sao dám ở văn phòng trong quân khu cho anh một đấm chứ. Nếu sớm biết rằng là như thế này, cho dù bị làm nhục, bị chửi, bị đánh thì vẫn nhịn là chính.
Nhưng ai biết được.
Đường đường là quân khu trưởng, ngủ một đêm trả có hai trăm là sao?
—————
Anh cũng là người giàu có ba đời, có tiếng cũng có miếng
Một mặt, anh dựa vào năng lực của chính bản thân trở thành nhân vật số một trong quân khu, là bộ đội đặc chủng trong thần thoại.
Một mặt, anh là người điều hành phía sau của tập đoàn xuyên quốc gia, một tay làm mưa làm gió trên thương trường.
Nhưng, gặp phải cô hũ nữ từng trải vô lương tâm mà mình dùng hai trăm đồng để qua đêm, anh cũng là bó tay không biện pháp.
“Anh có thể cho tôi biết, đường đường là quân khu trưởng của nước Trung Hoa, là sĩ quan cao cấp, tại sao ngủ với bản tiểu thư một đêm lại trả có hai trăm đồng hả?”
Người đàn ông có gương mặt anh tuấn tối sầm: “Lúc đó tiền mặt mang theo trên người chỉ có bấy nhiêu”.
“Vậy sao không để séc lại?”
“Không mang theo”
“…”
“Sao mà hỏi nhiều thế? Sớm biết vậy cả hai trăm cũng không cho, đánh cho ngất đi, ai cũng không biết là ai.”
Đồng Trác Khiêm, anh có biết xấu hổ không, thật tiếc cho anh có một cái tên văn nhã như vậy”
“Em không phải là tiểu thư sao?”
“Là má mì”
“Làm má mì á?”
“Cứ cho là vậy đi”
“Đường đường là con gái của trưởng ban hậu cần, lại đi làm má mì, trưởng phòng Mạnh không cho em cơm ăn à ?”
“Đó là kiêm nhiệm”
‘’…..”
Một buổi sáng ngoài ý muốn, người lớn hai nhà bức hôn, một vài lời làm sao có thể giải thích rõ ràng.
Nói tóm lại, đây là câu chuyện về một người đàn ông anh tuấn cao ngạo, tính tình khó chịu cùng một người phụ nữ không có bút mực nào tả được.
Thể loại: Ngôn tình, xuyên không, hài hước, hệ thống, sảng văn, cổ đại, hiện đại, mạt thế, khoa học viễn tưởng, HE,....vân vân và mây mây
Số chương: truyện chưa hoàn~
Editor: Hạ Lan Tâm Nhiên
Bống nhiên chết đi vì lý do không rõ ràng, điều sau đó khiến Sở Tranh đau đầu nhất lại chính là phải... tiêu tiền.
Kể từ ngày bị ràng buộc với hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, ngay cả thở gấp cũng không cần thiết, mỗi ngày đều thấp thỏm vung tiền.
Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)
Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!
Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là như thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!
Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên) Ta họ Thế tên Giới.
# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #
Thể loại: 【Bệnh kiều siêu ngọt sủng, 1VS1】
Mọi chuyện bắt đầu từ việc thần cách của Tô Yên bỗng một ngày bị rớt.
Lại bị một hệ thống bắt được và yêu cầu cô nếu muốn có lại được thần cách thì cần thực hiện những yêu cầu mong muốn của nam chủ.
Kết quả là, cô bắt đầu đi trên con đường công lược nam chủ
Thiếu niên kiệt ngạo cả mặt lệ khí:
"Cậu chỉ có thể thích một mình tôi."
Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:
"Em nói em sẽ ở bên cạnh tôi cả đời."
Ảnh đế tà mị mắt đào hoa:
"Tiểu Tô Yên, lại đây hôn cái nào."
Tô Yên rối rắm, cô chỉ muốn tìm thần cách mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên?....thấy người đàn ông trước mặt không thích hợp, lập tức sửa miệng, là là là, đều là vì anh, thích anh nhất!
Nam chủ đầy tay là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:
"Em đã, nói, sẽ ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không rời."
Tô Yên nhẹ nhàng dỗ dành:
"Được được được, đều nghe anh, để em lau máu đi, đừng dọa người khác??"
Thể loại: ngôn tình hiện đại, trùng sinh, vườn trường, ngọt ngào, HE.
Độ dài: 92 chương + 2 phiên ngoại
Couple: Giang Nhẫn - Mạnh Thính
(Phần giới thiệu được dịch bởi Mốc@HNC)
Mạnh Thính có được cơ hội trọng sinh lại vào giai đoạn thanh xuân tươi đẹp nhất của cuộc đời cô là vào năm lớp 11.
Được cơ hội sống lại lần nữa cô quyết định sẽ sống thật tốt.
Thực hiện lại ước mơ nhảy của mình.
Sẽ không để khuôn mặt mình bị hủy hoại chỉ vì lao vào biển lửa cứu em gái độc ác vô ơn, sẽ giữ gìn nhan sắc của mình.
Càng không dây vào Giang Nhẫn, thiếu niên ác ma sau này cầm dao giết người.
Sau đó vào mùa hè năm lớp 11 ấy, Mạnh Thính quay về lấy sách tiếng Anh.
Ở khúc ngoặt cầu thang, đám thiếu niên hư hỏng tụ tập hút thuốc.
Cô dừng lại không dám đi qua.
Nhưng không ngờ nghe thấy tiếng cười càn rỡ điên cuồng của tên côn đồ Giang Nhẫn: "Ông đây thích mẫu người thế nào à? Mẫu người giống Mạnh Thính đó."
"Anh Nhẫn, không thể nào, hoa khôi trường học khó theo đuổi lắm."
"Ông đây nhịn cả một đời."
Sống vì cô, chết vì cô, hai tay nhuốm đầy máu tươi vì cô, phủi hết cát bụi trên bia mộ vì cô.
PS:
• Nữ chính trọng sinh về thời còn đi học, chăm chỉ học tập, kiên trì với ước mơ của mình, phong cách truyện lạc quan ấm áp.
• Nam chính chỉ vì nụ cười của người đẹp mà không so đo gì.
"Nàng còn lén chạy ra ngoài nữa, bổn vương đánh gãy chân nhỏ của nàng, có vương phi nào mang thai lại chạy lung tung như thế không?"
"Giang Đông có ôn dịch, thiếp thân là đại phu muôn dân, tất nhiên phải đi, ngài còn cản thiếp thì bệnh dịch sẽ truyền đến Kinh đô mất."
Đôi tay cứng như sắt vươn ra, ôm lấy người nữ nhân cằn nhằn không dứt kia, Nhiếp Chính Vương sải bước quay về, Hừ, đại phu người ta còn nhiều cơ, muốn một nữ nhân mang thai như nàng ra mặt? Còn tưởng mình là bồ tát sao? Không nhớ thủ đoạn năm xưa của nàng tàn nhẫn xảo quyệt ra sao ư!
Khi nhà họ Nam Cung đem sính lễ tới nhà họ Bạch, Bạch Tinh Nhiên không ngờ rằng, bố đẻ cô lại nhẫn tâm đẩy cô vào địa ngục, ép cô trở thành đời vợ thứ bảy của Nam Cung Thiên Ân.
Khi bước vào nhà hào môn, Bạch Tinh Nhiên đã từng tự sát, từng bỏ trốn, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh an bài. Mỗi ngày không những phải túi bụi chăm sóc người chồng bệnh tật có thể ói máu chết bất cứ lúc nào, mà còn phải gồng mình đi ứng phó với đủ loại cạm bẫy và âm mưu của những người bên cạnh.
Nhưng, điều khiến cô sợ hãi nhất lại không phải những thứ này, mà là mục đích thật sự của việc Nam Cung Thiên Ân muốn lấy cô...
Bảy năm, vẫn ngoảnh về phương Bắc – Ân Tầm
Nếu con tim tan vỡ…
Cố Sơ nói: “Vậy thì, gặp nhau là được.”
Lục Bắc Thần nói: “Tôi sẽ giữ lại thi thể còn không nguyên vẹn đó của cô ta để phân biệt nhân tính.”
***
Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên.
Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”
Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”
Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.
Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.
Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.
Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.
Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.
Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”
Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực cô và nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”
Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.
***
Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.
Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”
Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ: Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…
***
Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…
Nhân vật: Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm), Cố Sơ, Kiều Vân Tiêu, Sầm Vân, Cố Tư, Tiêu Tiếu Tiếu, Tiêu Tuyết, La Trì, Lăng Song…
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thêm một câu chuyện tình yêu sủng ngọt nam chính sủng nữ chính lên tận trời, cưng chiều vô pháp vô thiên, dùng mọi cách để cưới được nữ chính.
Lời câu hồn đầy dụ dỗ: “Gả cho tôi, tôi giúp em đòi lại tất cả, để cho em được vui vẻ an nhàn!”. Cô bị chính những lời ấy mà quyết định kết hôn ngang nhiên trở thành thiếu phu nhân của Đế Quốc, kết quả cả ngày đều bị anh chèn ép đủ điều.
Trong phòng tắm, nhìn thấy que thử thai hai vạch: “Tôi không muốn sinh khỉ con! Chết tiệt, anh phạm qui!” Anh nở nụ cười hài lòng: “Anh không sinh khỉ con, vậy nuôi một cái bánh bao chơi vui hơn!” Cô đập bàn gầm lên: “Không phải nói chỉ là kết hôn theo hợp đồng thôi sao...”
Mắt phượng người đàn ông khép hờ: “Ừ thì hợp đồng cũng không làm trở ngại chúng ta thực hiện việc sinh sản của con người!”
Anh là tổng giám đốc hàng tỷ, nắm trong tay một nữa mạch sống kinh tế của Đế Quốc, tin đồn anh là người cuồng bạo, ngang ngược, không gần nữ sắc nhưng anh lại cưng chiều cô sủng đến tận cùng làm người ta tức lộn ruột! Cô cầu cứu: Tin đồn khốn kiếp! Là giả! Cùng đón xem truyện hay này các bạn nhé.
Truyện Cưa Nhầm Bạn Trai, Được Chồng Như Ý của tác giả Kiều Diêu kể về bạn trai cũ của Trịnh Thư Ý bắt cá hai tay, ông cậu của “tuesday” lại đi Rolls-Royce Phantom, thậm chí biển số xe là một dãy ngũ quý siêu ngầu.
Chia tay được vài hôm, Trịnh Thư Ý lại bắt gặp chiếc xe Roll-Royce Phantom biển số ngũ quý ở trước cổng khách sạn.
Nhớ đến gã bội bạc và cô ả thảo mai của anh ta cứ như hình với bóng, cô lại cảm thấy khó chịu.
Muốn tiết kiệm hai mươi năm phấn đấu á? Nằm mơ nhé!
Lại còn muốn làm người thân với tôi ư? Được thôi, tôi đây sẽ làm mợ của mấy người, để đến khi cần nịnh nọt thì mấy người cũng phải cung kính với tôi.
Không biết lúc ấy Trịnh Thư Ý lấy tự tin ở đâu ra, cô nở nụ cười nhẹ nhàng gõ cửa sổ ghế sau Roll-Royce Phantom.
Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, người đàn ông trẻ tuổi nhìn sang với ánh mắt sâu thẳm đầy quyến rũ đằng sau cặp mắt kính.
Con tim Trịnh Thư Ý khẽ nảy lên: Ả thảo mai kia trông chả ra sao mà cậu cô ta lại đẹp trai thế này ư?
Vài tháng sau, Trịnh Thư Ý thân mật kéo tay người đàn ông ngồi vào ghế sau Roll-Royce Phantom, nhìn thấy ả thảo mai và tên bội bạc kia từ xa, cô ngang ngược ngoắc tay với bọn họ:
“Thấy người lớn sao không chịu đến chào?”
Gương mặt cô ả tái mét như màu gan heo, chậm rãi bước tới, nhìn tài xế đang ngồi trên ghế lái, gọi một tiếng, “Chào cậu.”
Trịnh Thư Ý: “…?”
#Tôi tốn công tốn sức rốt cuộc lại cua lộn người?
#Ngại quá anh gì ơi, bây giờ chúng ta không quen nhau nên xin anh buông tay nhau ra!