Truyện Mới
Anh có thật sự yêu em?
Thứ tình cảm anh dành cho em là sự chân thành hay dối trá?
Con người mấy khi tìm được hạnh phúc?
"Em sao vậy? sao em lại nghi ngờ tình cảm của anh"
Anh đã yêu em rồi! Yêu đến chết rồi! Yêu đến độ anh mất hết ý trí rồi!
Người ta bảo mù quáng về tình yêu không hề sai mà
Anh yêu sự trong trẻo, thuần khiết của em
Yêu vẻ thơ ngây, đáng yêu của em
Và yêu cả tấm lòng nhân ái, trái tim nhiệt huyết của em nữa, em có biết không?
- Anh...Yêu em đến mức này ư?
Độ dài: 9 chương + 1PN
Nam chính: Thẩm Ninh Dương x Trạch Vũ
Trạch Vũ, người đàn ông độc thân được mệnh danh hấp dẫn nhất đại lục, là mẫu người đàn ông điển hình mẫu mực, không gần nữ sắc, dùng hai mươi năm chuyên tâm nuôi lớn người con trai Trạch Nghi của mình.
Ông ta luôn đinh ninh rằng, bản thân sẽ đứng ở vị trí độc tôn giống như một vị đế vương nhìn thần dân của mình từ trên cao, không dính bụi trần. Nhưng chẳng ngờ rằng, Trạch Vũ lại rơi vào lưới tình của một thiếu niên 16 tuổi, không những vậy thiếu niên này còn là bạn thân của con trai mình.
Quan trọng hơn, thiếu niên đó lại mang trong mình một bí mật có thể chấn động toàn thế giới.
Convert: tangthuvien
Editor: Susublue
Độ dài: 146 chương
Nàng là sát thủ chế độc ở hiện đại nhưng khi sống lại phát hiện ra mình thế nhưng trở thành đại tiểu thư phế vật mềm yếu vô năng.
Vị vương gia si lăng đần độn lại khôi phục tài năng tuyệt diễm.
Cường gặp cường, họ sẽ đụng độ nhau ra sao?
Thứ muội tính toán nàng, vậy dùng độc hủy dung.
Cha cặn bã hãm hại, vậy đem ngươi đá đến nơi không ai tìm thấy.
Di nương ham đồ cưới, vậy sẽ để ngươi phải nôn cả bột phấn ra.
Thái tử từ hôn, nha, chỉ có bản cô nương không cưới ngươi
Khi trong mắt mọi người phế vật mang vẻ oai nghiêm
Làm mù mắt ai, đau đớn tâm ai
Hết thảy, sẽ đi theo con đường nào.
-Đà Ngọc Băng ( ice ) ( nó )17 tuổi,tiểu thư nhà họ Đà, gia thế giàu nhất Hàn Quốc, cha là Đà Minh Nhật , mẹ là Nguyễn Ngọc Kim . 2 người là thương gia buôn bán bất động sản, và là nhà tài chính lớn nổi tiếng trên thị trường kinh doanh , và là tập đoàn cổ phiếu mạnh nhất tại Hàn Quốc .
*Nó là Bang chủ Bang ROSE ICE (hoa hồng băng) , Một bang đứng đầu Thế Giới Ngầm , nghe tên thôi cũng phải chạy mất dép (^^). Tính cách nó lạnh lùng , đôi lúc cũng đáng yêu , nhưng khi giải quyết chuyện trong Bang thì tàn nhẫn không thương tiếc . IQ 300/300 , rất thông minh
-Phạm Châu Khánh Anh ( Ji ) (cô ) 17tuổi , là bạn thân của nó . là Phó bang ROSE , cô rất dể thương , xinh đẹp và giỏi giang , đôi khi cô cũng rất ngốc trong chuyện tình cảm , Cô là thÁnh vi tính. Tiểu thư họ Phạm ,3mẹ cô và nó là thân quen có hợp tác làm ăn chung với nhau , Ba là Phạm Hùng mẹ là Ngô Hồng . Cô là bạn thân hiểu nó nhất , cô là người kiêm quản lý nó vì tội rất lười biếng . Cô vs nó đang sống ở Hàn Quốc .
-Lâm Hàn Ngọc Vy ( Kill ) ( bạn thân chung ) 17tuổi, Cô là chuyên gia phá hoại kiêm vị trí Trưỡng lảo trong Bang , Tiểu thư nhà họ Lâm , Cha mẹ cô là nhà thiết kế tài ba hàng đầu thế giới , rất thông minh , giỏi võ , IQ 250/300 , cô rất dể thương , hiện đang du học Pháp .
-Phan Ngọc Lâm My ( Milk ) ( chị ) 18 tuổi là chị em kết nghĩa của nó khi cô đi du lịch ở Hàn Quốc , cô là sư phụ võ thuật karate , được nó thu nhận vào Bang , đảm nhiệm chức Trưởng lão bang , cô chuyên gia về các loại vũ khí . Là tiểu thư họ Phan , là tập đoàn xe ôtô , xe hơi lớn. Cô rất thương nó , rất cá tính , cô là tay bắn tĩa giỏi , Là tiểu thư cá tính nên danh tiếng của cô cũng khá nổi tiếng khi người ta nhắc tới tên My My
*Nam*
-Dương Nhất Hàn (Win) ( hắn ) , 17 tuổi . Hotboy no.1 của trường học THE QUEEN , cao , to , đẹp trai , nhưng tính cách y chang nó , rất lạnh lùng và rất ít típ xúc và rất ít khi tìm thấy hắn , vì hắn chỉ ở 1 nơi đó là nơi tĩnh lặng , Gia thế tập đoàn lớn nhất tại Mỹ , kinh doanh về tài chính và thị trường.
*Hắn là Bang chủ Bang THE DEVIL (ác quỷ) , bang này do hắn lập ra khi còn ở việt nam , hiện giờ hắn đang sống ỡ Mỹ với bố mẹ , trong thời kỳ ROSEICE sóng yên biển lặng vì các cô nàng bận đi nước ngoài thì THEDEVIL bắt đầu nổi lên ,hiện giờ đang đứng đầu Thế giới ngầm , hắn rất giỏi võ , thông minh và tay súng cừ khôi mạnh hơn chị My nhà ta , Hắn ta là tảng băng di động , (@@)
-Trương Lãnh Phong (Will) 17 tuổi là bạn thân của hắn chơi từ nhỏ , là hot boy no.2 của trường , đẹp trai , lãng tử, đặc biệt là rất sát gái, người rất thích cười mọi lúc mọi nơi , Tính cách vui vẻ hòa đồng, phong lưu , mê gái là chủ yếu , da trắng mặt có đồng tiền. là Phó bang TheDevil, kiêm về võ thuật anh cũng là sư phụ về KARATE.
-Quách Tuấn Kiệt (Jo) 17 tuổi cũng là bạn thân của tụi hắn , thiếu gia là tay công tử hào hoa thay bồ như thay áo vậy ! Anh kiêm về quân lính và quản lý Bang , chức Trưởng lão ,hotboy no.3 của trường
-Phạm Châu Khánh Vũ ( Jun ) là anh 2 của Khánh Anh(Ji) . rất thương em gái mình , là đàn anh của nó , nó và Vũ thì quen biết nhau . Anh 18 tuổi, cao 1m85, da trắng, đẹp trai , hotboy no.4 của trường, rất lãng tử , thông minh, Là chuyên gia các loại bom mìn và các chất hóa học , anh là thần đồng rất giỏi về các thí nghiệm hóa học
*Anh là Phó bang Devil , trợ thủ giỏi trong bang, anh rất giỏi võ , Anh rất yêu thương em gái mình và cả nó nửa , rất mê gái mặc dù đã có vk ùi ^^..
- Mời các bạn vào truyện nhé ! ^^
---
ĐA SỐ mình đọc truyện nào cũng như nhau cả , thấy nó hơi nhàm cho nên truyện mình sẽ xây dựng khác hẳn nhé mấy bạn như vậy khi đọc sẽ không thấy nhàm chán
Convert: ngocquynh520
Beta: Sói
Thật sự là vị Đằng công tử này là một người tự cao tự đại.
Tuy có vẻ ngoài đẹp trai thì đã sao? Nhà lại có nhiều tiền có thế thì sao? Bắn tên giỏi thì sao?
Thật xin lỗi, mấy thứ đó nàng chẳng thèm liếc mắt đến.
Huống chi, hắn từng vứt bỏ tranh cuộn (1) vẽ nàng, rõ ràng muốn sỉ nhục nàng mà.
Mặc kệ hắn hoàn mỹ cỡ nào, là mẫu hình tình nhân lý tưởng của bao nhiêu cô nương.
Với nàng, loại nam nhân kiêu ngạo này chỉ là số không ──
Không, là âm một trăm mới đúng!
Vậy mà bây giờ hắn lại dám tới cửa nhà nàng cầu hôn, muốn cưới nàng vào cửa,
Hà...! Cuối cùng cũng phát hiện ưu điểm của siêu cấp ngọc nữ vô địch vũ trụ này sao? Thế nhưng đại tiểu thư nàng chính là cố tình không muốn lấy, xem hắn có thể làm gì nàng!
Không nghĩ tới người bị kinh ngạc lại chính là nàng!
Tên chết tiệt nào dám nói với mọi người biết Đằng gia thật sự là đại hào phú.
Cha nàng chắc hẳn đã bị sự giàu có kia mê hoặc, liền nhanh chóng "bán" nàng ra khỏi nhà.
Được, bán thì bán, nhưng nàng cũng không giống như những nữ nhân ở cổ đại cứ như vậy mà tuân thủ tam tòng tứ đức đâu
Nếu dám cưới nàng, vậy hắn cứ chờ bị nàng hù dọa đến 3 hồn 7 vía cũng đều bay mất hết đi......
(1) tranh cuộn. Tựa như tranh tú nữ tuyển vào hoàng cung.
Lời người edit: Giới thiệu nó lừa tình đấy =]]
Chuyển ngữ : Như Ý
Biên tập: Thủy Nguyệt Vân.
Thể loại: Xuyên không, hài, HE
Độ dài: 10 chương
Thật sự không nghĩ tới sống ở thời kỳ hiện đại mà còn lấy việc chỉ phúc vi hôn (1) để quyết định chung thân đại sự. Nhưng không may là, việc cả đời của cô đã bị mẹ giải quyết theo cách đó. Tuy rằng cô cũng hiểu vô duyên vô cớ bị ghép đôi là chuyện rất hoang đường, nhưng mà anh ta cũng không cần đợi đến khi cô trưởng thành mới đến “bày tỏ thành ý” chứ! Cô mà tin tên công tử phong lưu ấy lại nghiêm túc với cô ư, nói không chừng chỉ là vì coi trọng bề ngoài của cô nên muốn chiếm lấy cô làm của riêng mà thôi, có điều đòn tấn công lãng mạn của anh ta lại khiến người ta không có đường mà chống đỡ.
[1]chỉ phúc vi hôn: chỉ định hôn nhân từ khi còn trong bụng mẹ.
Phòng làm việc của cô chẳng những lấp đầy hoa, đồng nghiệp được hưởng lộc ăn thỏa thích, mà anh ta còn mang hình của cô theo bên mình, ngay cả nhiệm vụ canh gác cho cô cũng làm, điều đáng ca ngợi nhất chính là, khi có một người đàn ông trùng hợp nằm ở trên giường cô, anh ta còn có thể nhịn cơn giận xuống không phát tác ra bên ngoài, rất có phong độ mà rời khỏi, khó có được một vị hôn phu “vừa săn sóc lại hiểu lý lẽ” như thế, cô dù thế nào cũng phải có được, quyết không buông tha cho anh ta! Nhưng mà… ông trời hình như không quen nhìn cô “thủy khí chung loạn”[2], nên để cho cô nhìn thấy một người phụ nữ ở trong phòng anh ta đang cùng anh ta bốn mắt nhìn nhau, còn luôn mồm nói muốn quấn quít lấy anh ta mãi mãi, và không ai phát hiện ra cô! Lẽ nào cô thật nhìn lầm, anh ta vẫn luôn “không hề thay đổi tính xấu”? …
[2] thủy khí chung loạn: lúc đầu thì không cần,lúc sau lại rối loạn.Ý nói lúc đầu chị ấy không quan tâm đến anh ấy, lúc sau lại lòng dạ rối bời vì anh ấy.
Beta: Bi & Vi
Thể loại: ngôn tình cổ trang, HE
Nàng xuất thân vốn là vị tiểu công chúa của tập đoàn Lăng Thị, tuy nhiên không biết vì sao lại lưu lạc đến Long Hiên hoàng triều vốn là một nơi không hề có trong lịch sử....
Vậy cũng không sao, nhưng chẳng biết thế nào nàng lại trở thành tần phi của hoàng đế, hơn nữa chỉ là một phi tử nhỏ địa vị thấp hèn.
Không sao cả, nàng nhẫn nhịn!
Chờ nàng ra khỏi cung rồi thì phải như chim bay cao trên trời, như cá bơi lội dưới biển.
Hình như ông trời không vừa lòng với nguyện vọng quá mức tốt đẹp của nàng, nên khiến nàng nhận lầm hoàng đế là thái giám, không những thế còn cùng hắn xưng huynh gọi đệ.
Mà tên hoàng đế này không biết bị bệnh gì… sống chết không chịu cho nàng đi.
Hoàng đế Âu Dương Chính Hiên của Long Hiên hoàng triều – kiếp này chỉ yêu mình nàng, vì nàng mà từ bỏ hậu cung.
Vương gia – người xưa nay hỉ nộ ái ố không hiện ra mặt – có tình ý với nàng, quyết sống không chung chăn, chết chung huyệt.
Thiên hạ đệ nhất sát thủ Vô Dạ cũng đến “góp vui” – ta nguyện ý vì nàng mà buông kiếm.
Thật rối loạn… Đây rốt cuộc là may mắn hay bất hạnh của nàng?
Học đường là khoảng thời gian đẹp nhất, khoảng thời gian của sự vô lo và những kỉ niệm bên bè bạn, trường lớp.
Họ quý mến nhau, họ cười đùa vui vẻ và ở bên nhau, họ lấp đầy cho nhau những khoảng trống trong tâm hồn. Nhưng đôi khi, sự chiếm hữu và nỗi đau của tình yêu học trò tưởng chừng ngây ngô nhưng sâu sắc khiến cho những giọt nước mắt rơi, khiến người ta có thể trở nên ích kỉ.
Liệu họ có thể tìm thấy đâu là hạnh phúc của mình, họ có thể gạt bỏ đi những tự mãn của bản thân để ở bên nhau? Đó sẽ là sự ấm áp, hay đơn thuần chỉ là một mùa đông lạnh lẽo và đầy đau thương...?
Warning: - Đây là một câu chuyện hư cấu.
- Tình cảm và tâm lý nhân vật khá nặng nề, rắc rối và sâu sắc, có phần không đúng với lứa tuổi học đường.
Nàng, là đào hoa tiên sống cô đơn trên đỉnh núi Bạch Sơn quanh năm tuyết phủ mịt mờ.
Trước mắt là ngày tháng dài đằng đẵng vô vị, phía sau là những nỗi đau tưởng chừng đã quên nhưng hóa ra vẫn còn đó.
Bao trăm năm qua đi vẫn giống như một ngày, cuối cùng cũng có người đến bên sưởi ấm trái tim băng giá cô độc của nàng.Cùng nàng ngắm tuyết vĩnh cửu, cùng nàng thưởng nguyệt khuyết tròn, cùng nàng múa kiếm thổi tiêu, đánh đàn hưởng lạc những ngày tháng bình bình an an hạnh phúc nhất trần đời.Nàng là thần tiên vô thương bất diệt, cuối cùng cũng phải nhận lấy đau khổ tê tâm sinh biệt tử ly.
Có người hỏi nàng:
- Ngươi cố chấp như vậy để làm gì?
Nàng đáp:
- Ta đi qua thiên sơn vạn thủy, cũng chỉ để dừng lại bên cạnh chàng mà thôi.
Đi qua bao mùa hoa nở, lướt qua bao cánh hoa tàn, vượt qua bao núi bao sông, bao hiểm trở bất trắc, liệu cái cố chấp của nàng, có thể dừng lại bên người ấy hay không?
Năm đó chàng đến Bạch Sơn, xa cách muôn trùng cũng có thể tìm thấy nàng.
Duyên duyên phận phận, oan oan trái trái, sầu khổ ly biệt dài dằng dẵng, liệu có thể để ta nối lại sợi tơ hồng
Vừa qua mùa hè, vào đầu thu Nam Nhạc hơi lạnh lẽo. Đứng ở cửa, cảm khái ngàn vạn. Nhìn những người vội vã qua lại bên cạnh. Khách thành kính dâng hương, du khách tùy ý, người bán hàng rong rao hàng dọc theo con phố, mỗi người đều có vị trí của mình, đều thoải mái vui vẻ, đan vào thành một bức tranh mùa thu dạo chơi Nam Nhạc. Chỉ có ta, một người qua đường Ất bị quên lãng ở một bên giống như một vai phụ do đạo diễn an bài. Tay chân luống cuống đứng ở trên bậc thang trước điện, nhìn mọi người nhốn nha nhốn nháo, trái tim cũng không biết đã lạc ở nơi nào.
Đột nhiên bị người ta đụng mạnh, lảo đảo mấy cái, thật vất vả mới đứng vững, cám ơn trời đất, tim lại trở về vị trí cũ. Đang hồi hồn, một đôi mắt to xinh đẹp xoay tròn trước mắt ta, nhìn ta phục hồi tinh thần lại, mở mắt to lên tiếng: "Chị xinh đẹp, thật xin lỗi, có đau không?" Nguyên lai là một bé trai sáu bảy tuổi. Nghe được nó gọi ta "chị xinh đẹp", không khỏi cười, nhìn gương mặt nghiêm túc chờ trả lời của nó. Nói: "Người bạn nhỏ, chị không sao, không sao." Nhìn bốn phía một chút, không thấy người lớn. Thích thú hỏi: "Người nhà của em đâu?" Nó chỉ chỉ trong điện, vừa chạy vừa nói: "Em đi, hẹn gặp lại chị!"
Trong lòng ta cười thầm: lập tức liền đón xe trở về Trường Sa, thế giới lớn như vậy, sao có thể nói gặp là gặp? Quay đầu lại nhìn đường về, thoải mái cười một tiếng: tâm tình u buồn này không hợp với ta, ở nơi này nhiều năm vậy, còn sợ sống không nổi hay sao? Vẫy vẫy đầu dứt khoát xuống núi ngồi xe mấy ngày liên tiếp trở lại Trường Sa.
Trở lại tiệm bán quần áo mở chung với bạn, buôn bán vẫn không đắt. Người bạn Hướng Lâm bưng trà đến hỏi: "Cầu nguyện chưa? Bồ Tát nghe được không?" Ta chán nản đáp: "Cầu thì cầu rồi, nhưng cả điện đều là khách hành hương. Phần lớn cầu thăng quan, phát tài, sinh con, cầu đông người, mọi người đều thật lòng thành ý, tâm nguyện nhỏ của mình, không biết Bồ Tát có nghe được không? Nghe rồi có thể để ở trong lòng hay không?" Hai người đều im lặng.