Truyện Mới

Editor: Ginny
Tác giả xây dựng nhân vật nam chính là một con người chỉ biết có mình sống hơi ích kỷ một chút,nhưng dưới sự dạy dỗ của hệ thống thì đã trở thành một Lôi Phong thế kỹ mới.
Truyện này còn có tên là:
# Người người đều yêu Hàn Trác Vũ
# Thời đại của Thánh phụ
# Chân kinh dạy trẻ
# Nuôi dưỡng nhân thê thụ
# Học Lôi Phong là một nghệ thuật
Keyword:
1. Truyện có bánh bao nhỏ, nhưng không có tình tiết sinh tử.
2. Chậm nhiệt, 1vs1, HE.
3. Chủ thụ, ngay thẳng mạnh mẽ công, đại thúc công
4. Ngọt sủng văn.
5. Ngụy thúc chất, học Lôi Phong
6. Nhân vật chính: Hàn Trác Vũ
7. Nhân vật phụ: Lôi Đình, Lôi Sâm, Thạch Lỗi, An Quốc Nhân, Lôi Lệ Trân, An Minh Hoài
Biên tập đánh giá:
Một thiếu niên chỉ biết đến mình bỗng nhiên bị một thứ gọi là Lôi Phong hệ thống liên tục ép cậu phải giúp đỡ mọi người, hăng hái vươn lên. Từ đó, Hàn Trác Vũ vốn rất ghét tiếp xúc với mọi người vì mắc bệnh tự kỉ bắt đầu không ngừng giúp đỡ người khác, hoàn thiện cuộc sống của mình, nhờ đó mà khiến mọi người có cái nhìn mới về cậu, thiếu niên tự kỉ bắt đầu bước vào con đường hạnh phúc của riêng mình... Tác phẩm có những vấn đề tồn tại trong xã hội nhưng cũng có ấm áp, có cảm động. Tác giả dùng giọng văn nhẹ nhàng hài hước, góc nhìn đặc biệt, ngôn từ đơn giản để khắc họa đất nước lý tưởng trong lòng mình. Sau khi đã đọc được biết bao tin tức về vấn nạn xã hội, nhân vật chính lương thiện, trong sáng mang đến bao năng lượng tốt đẹp cho lòng người. Hơn nữa, sự xuất hiện của bánh bao nhỏ đáng yêu càng khiến câu chuyện ấm áp hơn.
Tác giả xây dựng nhân vật nam chính là một con người chỉ biết có mình sống hơi ích kỷ một chút,nhưng dưới sự dạy dỗ của hệ thống thì đã trở thành một Lôi Phong thế kỹ mới.
Truyện này còn có tên là:
# Người người đều yêu Hàn Trác Vũ
# Thời đại của Thánh phụ
# Chân kinh dạy trẻ
# Nuôi dưỡng nhân thê thụ
# Học Lôi Phong là một nghệ thuật
Keyword:
1. Truyện có bánh bao nhỏ, nhưng không có tình tiết sinh tử.
2. Chậm nhiệt, 1vs1, HE.
3. Chủ thụ, ngay thẳng mạnh mẽ công, đại thúc công
4. Ngọt sủng văn.
5. Ngụy thúc chất, học Lôi Phong
6. Nhân vật chính: Hàn Trác Vũ
7. Nhân vật phụ: Lôi Đình, Lôi Sâm, Thạch Lỗi, An Quốc Nhân, Lôi Lệ Trân, An Minh Hoài
Biên tập đánh giá:
Một thiếu niên chỉ biết đến mình bỗng nhiên bị một thứ gọi là Lôi Phong hệ thống liên tục ép cậu phải giúp đỡ mọi người, hăng hái vươn lên. Từ đó, Hàn Trác Vũ vốn rất ghét tiếp xúc với mọi người vì mắc bệnh tự kỉ bắt đầu không ngừng giúp đỡ người khác, hoàn thiện cuộc sống của mình, nhờ đó mà khiến mọi người có cái nhìn mới về cậu, thiếu niên tự kỉ bắt đầu bước vào con đường hạnh phúc của riêng mình... Tác phẩm có những vấn đề tồn tại trong xã hội nhưng cũng có ấm áp, có cảm động. Tác giả dùng giọng văn nhẹ nhàng hài hước, góc nhìn đặc biệt, ngôn từ đơn giản để khắc họa đất nước lý tưởng trong lòng mình. Sau khi đã đọc được biết bao tin tức về vấn nạn xã hội, nhân vật chính lương thiện, trong sáng mang đến bao năng lượng tốt đẹp cho lòng người. Hơn nữa, sự xuất hiện của bánh bao nhỏ đáng yêu càng khiến câu chuyện ấm áp hơn.

Tựa gốc: Nhất đoạn âm tần dẫn phát đích JQ / 一段音频引发的JQ
CP: Hoắc Nhiên x Chu Dận / Phúc hắc hai mặt công x Tạc mao thẳng nam thụ
Editor: Pissenlit Ng
Chu Dận trước giờ chưa hề nghĩ rằng mình sẽ nổi tiếng theo cái kiểu này.
Hôm nay lúc đi làm, cô đồng nghiệp thần thần bí bí gõ cho cậu một đường link, nói rằng đây là video hot nhất của ngày trên trang chủ Tudou, người ta đang truyền ầm ầm ở trên mạng rồi, có thể cậu sẽ thấy thích.
Cậu đeo tai nghe lên, sau đó nhấp chuột vào xem, là một video mang tên “Zai thẳng đi lạc vào hội GAY bị đùa bỡn”. Cái tên tựa đau trứng gì vậy chứ, trực giác nói với cậu rằng đây tuyệt không phải chuyện tốt lành gì đâu.
Quả nhiên hai phút sau, trong phòng làm việc yên tĩnh bỗng bùng nổ một câu chửi tục vang dội “Mợ kiếp nó chớ!”. Nội dung đoạn ghi âm này quá mức đáng sợ rồi, đến nỗi cậu quên luôn mình còn đang đeo tai nghe, quên luôn mình vẫn đang trong giờ làm việc, và quên luôn ở phía sau mình chính là văn phòng của sếp.
CP: Hoắc Nhiên x Chu Dận / Phúc hắc hai mặt công x Tạc mao thẳng nam thụ
Editor: Pissenlit Ng
Chu Dận trước giờ chưa hề nghĩ rằng mình sẽ nổi tiếng theo cái kiểu này.
Hôm nay lúc đi làm, cô đồng nghiệp thần thần bí bí gõ cho cậu một đường link, nói rằng đây là video hot nhất của ngày trên trang chủ Tudou, người ta đang truyền ầm ầm ở trên mạng rồi, có thể cậu sẽ thấy thích.
Cậu đeo tai nghe lên, sau đó nhấp chuột vào xem, là một video mang tên “Zai thẳng đi lạc vào hội GAY bị đùa bỡn”. Cái tên tựa đau trứng gì vậy chứ, trực giác nói với cậu rằng đây tuyệt không phải chuyện tốt lành gì đâu.
Quả nhiên hai phút sau, trong phòng làm việc yên tĩnh bỗng bùng nổ một câu chửi tục vang dội “Mợ kiếp nó chớ!”. Nội dung đoạn ghi âm này quá mức đáng sợ rồi, đến nỗi cậu quên luôn mình còn đang đeo tai nghe, quên luôn mình vẫn đang trong giờ làm việc, và quên luôn ở phía sau mình chính là văn phòng của sếp.

Edit: Động Bàng Geii
Số chương : 8 Chương
Thẩm Niệm theo chân của học trưởng của mình vào quán bar để giải sầu, kết quả sáng hôm sau tỉnh dậy, lại cùng bạn cùng phòng của mình ngủ chung một giường…
Trầm tĩnh phúc hắc công X mềm nhẹ ngoan ngoãn thụ
Vườn trường/ pháo hôi biến chân ái/ ấm áp/ có thịt/ HE
Đánh giá tham khảo của edit: Nhẹ nhàng ~~ không ngược ~~ chịch trước yêu sau ~~
Số chương : 8 Chương
Thẩm Niệm theo chân của học trưởng của mình vào quán bar để giải sầu, kết quả sáng hôm sau tỉnh dậy, lại cùng bạn cùng phòng của mình ngủ chung một giường…
Trầm tĩnh phúc hắc công X mềm nhẹ ngoan ngoãn thụ
Vườn trường/ pháo hôi biến chân ái/ ấm áp/ có thịt/ HE
Đánh giá tham khảo của edit: Nhẹ nhàng ~~ không ngược ~~ chịch trước yêu sau ~~

Thể loại: Xuyên không, hài, nhất công-nhất thụ, cung đình, sinh tử văn (hên xui)…
Tóm tắt:
Ngay từ lúc còn nhỏ thì em đã mang trong mình căn bệnh tim, sống lay lắt vật vờ đến năm 30 tuổi thì thăng. Trong quá trình đi đến chỗ Diêm Vương, em đụng đầu phải linh hồn một thiếu niên, bị thằng nhỏ mè nheo xin xỏ em thay thế nó trở về. Bệnh tất bao năm chưa bao giờ được ai nhờ cậy gì, lần đầu tiên được nhờ vả, em hớn quá, Ok luôn. Ai ngờ…
Thẳng nhỏ kia vốn là con trai thứ năm của Ngạn gia, tên là Ngạn Liễm, vốn thích ăn chơi bay nhảy mà hem thích học hành. Khốn nỗi thằng nhỏ lại sinh ra trong cái nhà hoành tráng quá. Bố nó là tể tướng, anh cả nó làm thượng thư, anh hai nó làm đại tướng quân, rồi anh ba, anh tư, chú, cậu…Chưa kể cô nó tức chị của ba ba nó hoàng thái hậu. Nói chung là cái nhà này quyền rất rất là to, thế nên nó có ăn chơi phè phỡn cũng chả ảnh hưởng đến ai.
Thế nhưng ở cái quốc gia nì nó có một cái chế độ gọi là … nam phi! Dạ vâng, không phải đất nước này nó có văn hóa tiến bộ or tư tưởng bình đẳng gì đâu. Chẳng qua để ngăn ngừa thế lực của các gia tộc lớn mới đem bếch con trai của mấy cái nhà quyền to to vô cung làm con tin thế thôi. Đương nhiên Ngạn gia cũng phải bếch một thằng con trai vô trỏng… Thế là nghiễm nhiên Ngạn Liễm bị đem là vật hy sinh, thẳng nhỏ vốn nhát gan, sợ quá, tự tử luôn, thế là thăng, trên đường chuẩn bị đi thì túm được em nhân vật chính của chúng ta. Và thế là chúng ta có tá thi hoàn hồn =)).
Ẻm này vào cung rồi thì cũng như bao bộ khác, trốn anh vua như trốn tà, thế nhưng đời mà, càng trốn càng chết cưng ạ. Thế là cuối cùng của cuối cùng em cũng bị lột sạch quần áo và vác đến cung vua…
Nhưng đợt này H hụt, anh đang chuẩn bị nhảy vô xé xác em thì có tin Quý phi của anh sinh hoàng tử. Ảnh này ảnh chưa có con nên hớn lắm, quăng em đó rồi chạy luôn. Thoát lần 1…
Cơ mà qua lần 1 thì em bắt đầu về luyện… ngồi thiền để đè chết cảm giác. Tới lần sau anh mần em thì em trơ luôn, chả biểu hiện gì… Anh mần mấy lần hem được, nản luôn, bẩu em lần sau đừng có vác xác tới trước mặt anh. Em phởn, ok luôn…
Rồi bẵng qua mấy năm, trông một lần trong cung mở hội ngắm hoa, em tranh thủ chuồn sớm, vác theo vò rượu, chuồn vô góc vắng vắng ngồi uống rượu. Ai ngờ cái vò em bếch đi là vò rượu ủ cả trăm năm, em say lất ngất cành quất, xỉu ngay đơ trong hoa viên. Không may cho em, là anh vua cũng hem thích ồn ào, chuồn sớm, và chả biết trời xui đất khiến (tác giả đưa đường) thế nào, đụng trúng em đang gà gật. Lần này thì có H thiệt, anh và em đánh “dã chiến” ngay giữa biển hoa luôn, làm cho cấm vệ quân tìm toán loạn =))…
Về sau thì là quá trình sủng em tận giời của anh, em đem mấy thứ binh pháp tầm xàm bá láp giúp anh đi đánh giặc. đời cứ thế mà tiến thoai…
Truyện này nói chung không có gì xuất sắc lắm, mới đọc lúc đầu sẽ thấy giọng văn nó hơi trẻ con, đúng kiểu giống như fan chúng mình viết fic thôi, nhưng đọc kĩ thì cũng có cái hay riêng.
Anh công ảnh tên là Dịch Lan, anh nì thì hem giống mấy anh công bá đạo giỏi giang coi đời bằng vung, coi trời bằng chén thường thấy. Anh nì cũng chỉ là minh quân thôi, tài năng vừa phải, bá đạo quyền lực vừa phải, được mỗi cái mặt là rất đẹp giai =)) Tình yêu của ảnh giành cho em hình thành từ từ, dịu dàng và ôn nhu đúng như con người ảnh. Thế nhưng chính vì ảnh không thuộc kiểu bá đạo và quyền lực tuyệt luân nên truyện này có tí ngược.
Sau này thằng con độc nhất của ảnh bị đầu độc mà ngủm, triều thần dâng tấu, quỳ lạy, hoàng thúc của ảnh dọa tự tử, bắt ảnh sinh con. Rơi vào tình thế này thì ảnh cũng hem làm gì được luôn, chỉ kéo dài thế cục thôi. Nhưng Ngạn Liễm cũng biết rồi sớm muộn cũng có ngày này, thế nên em rất chi nờ ngoan ngoãn hiền lành bẩu anh cứ đi đi, hêm sao hết. Còn bẩu trong thời gian anh thực hiện nghĩa vụ sủng hạnh hậu cung vinh quang nì, em sẽ dọn ra cung để anh… “tập trung vô nhiệm vụ”. Anh sau một hồi vật vã cũng đồng ý thôi, ai dè, ra cung rồi, em chuốc thuốc, rape anh nguyên đêm rồi chuồn vô tung tích =))
Em thụ Ngạn Liễm là kiểu đàm đạm, ôn nhu, thế nhưng ai mà biết được em nó đanh đá thấy mồ. Cái kiểu đanh đá rất chi là ngầm, kiểu ngồi yên chả làm gì mà hậu cung của anh tan tác =)). Em nì cũng từng phát ngôn ra một câu hay lắm:
“Dịch Lan, ngươi hình như đã quên, ta cũng là nam nhân, mà nam nhân ai cũng có tính độc chiếm vô cùng mạnh. Nghĩ đến các nàng có thể thân cận ngươi, có thể chạm vào ngươi, ta không chịu nổi. Nhưng ta không đủ sức, để đem ngươi nhốt vào một chỗ, nếu đã không thể giữ được ngươi trọn vẹn, chi bằng… buông tay thôi.”
Thế nhưng sau này ăn chơi chán chê bên ngoài rồi, cũng biết được sự thật kinh hoàng là hồi đó ảnh hổng có bị trúng thuốc mê, cũng tức là ảnh … tự nguyện cho em đè í ạ. Em nó hạ quyết tâm… VỀ. Thế nhưng đường về cung chia làm mười phần, thì chín phần đầu em phóng như bay, đến phần cuối cùng thì lết như sên bò, gióng trống khua chiêng cho cả nước đều biết em đã về rồi.
Ngạn Liễm an nhiên ngồi bên thành lâu, nhìn người qua lại bên đường, lười biếng uống trà.
Tinh nhi không hiểu, mới hỏi chủ nhân: “Người không phải rất nóng lòng về bên hoàng thượng sao? Sao đột nhiên lại thả chậm hành trình, còn gióng trống khuya chiêng ồn ào như thế?
“Ta làm thế là để cho hắn biết?”
“Biết gì ạ?”
“Biết là ta chuẩn bị về, mau đem hậu cung phi tử yến yến oanh oanh của hắn dẹp hết cho ta! Nếu không thì…”
“Nếu không thì sao?”
“Không thì, để ta về đến nơi, ta xắn tay vô dẹp thì cũng đừng kêu!”
“…”
“Ta cũng rất nóng lòng chờ xem Ngạn Liễm đại nhân ngươi định dẹp như thế nào!”
Hóa ra anh ngồi trong cung chờ hem nổi nữa, chạy ra đón em. Thế là anh và em làm luôn quả đoàn tụ kèm sờ mó động chạm ngay bên hiên quán trà, khiến cả đám quan lại chạy ra đón, đứng bên dưới đường nhìn lác mắt luôn =)))
Nói chung là truyện này hài hài, dễ đọc, có cái phiên ngoại sự tích ngày quốc tế lao động rất rất là đáng xem. Giọng văn tác giả tuy hơi trẻ con, đơn giản, nhưng không biết có phải vì đơn giản, điềm nhiên, nên khi đọc đến đoạn dằn vặt nội tâm thấy khá thật. Đọc đến đó mình cũng tự hỏi, bả tác giả cố tình hành văn kiều này hay sao í =))
Tóm tắt:
Ngay từ lúc còn nhỏ thì em đã mang trong mình căn bệnh tim, sống lay lắt vật vờ đến năm 30 tuổi thì thăng. Trong quá trình đi đến chỗ Diêm Vương, em đụng đầu phải linh hồn một thiếu niên, bị thằng nhỏ mè nheo xin xỏ em thay thế nó trở về. Bệnh tất bao năm chưa bao giờ được ai nhờ cậy gì, lần đầu tiên được nhờ vả, em hớn quá, Ok luôn. Ai ngờ…
Thẳng nhỏ kia vốn là con trai thứ năm của Ngạn gia, tên là Ngạn Liễm, vốn thích ăn chơi bay nhảy mà hem thích học hành. Khốn nỗi thằng nhỏ lại sinh ra trong cái nhà hoành tráng quá. Bố nó là tể tướng, anh cả nó làm thượng thư, anh hai nó làm đại tướng quân, rồi anh ba, anh tư, chú, cậu…Chưa kể cô nó tức chị của ba ba nó hoàng thái hậu. Nói chung là cái nhà này quyền rất rất là to, thế nên nó có ăn chơi phè phỡn cũng chả ảnh hưởng đến ai.
Thế nhưng ở cái quốc gia nì nó có một cái chế độ gọi là … nam phi! Dạ vâng, không phải đất nước này nó có văn hóa tiến bộ or tư tưởng bình đẳng gì đâu. Chẳng qua để ngăn ngừa thế lực của các gia tộc lớn mới đem bếch con trai của mấy cái nhà quyền to to vô cung làm con tin thế thôi. Đương nhiên Ngạn gia cũng phải bếch một thằng con trai vô trỏng… Thế là nghiễm nhiên Ngạn Liễm bị đem là vật hy sinh, thẳng nhỏ vốn nhát gan, sợ quá, tự tử luôn, thế là thăng, trên đường chuẩn bị đi thì túm được em nhân vật chính của chúng ta. Và thế là chúng ta có tá thi hoàn hồn =)).
Ẻm này vào cung rồi thì cũng như bao bộ khác, trốn anh vua như trốn tà, thế nhưng đời mà, càng trốn càng chết cưng ạ. Thế là cuối cùng của cuối cùng em cũng bị lột sạch quần áo và vác đến cung vua…
Nhưng đợt này H hụt, anh đang chuẩn bị nhảy vô xé xác em thì có tin Quý phi của anh sinh hoàng tử. Ảnh này ảnh chưa có con nên hớn lắm, quăng em đó rồi chạy luôn. Thoát lần 1…
Cơ mà qua lần 1 thì em bắt đầu về luyện… ngồi thiền để đè chết cảm giác. Tới lần sau anh mần em thì em trơ luôn, chả biểu hiện gì… Anh mần mấy lần hem được, nản luôn, bẩu em lần sau đừng có vác xác tới trước mặt anh. Em phởn, ok luôn…
Rồi bẵng qua mấy năm, trông một lần trong cung mở hội ngắm hoa, em tranh thủ chuồn sớm, vác theo vò rượu, chuồn vô góc vắng vắng ngồi uống rượu. Ai ngờ cái vò em bếch đi là vò rượu ủ cả trăm năm, em say lất ngất cành quất, xỉu ngay đơ trong hoa viên. Không may cho em, là anh vua cũng hem thích ồn ào, chuồn sớm, và chả biết trời xui đất khiến (tác giả đưa đường) thế nào, đụng trúng em đang gà gật. Lần này thì có H thiệt, anh và em đánh “dã chiến” ngay giữa biển hoa luôn, làm cho cấm vệ quân tìm toán loạn =))…
Về sau thì là quá trình sủng em tận giời của anh, em đem mấy thứ binh pháp tầm xàm bá láp giúp anh đi đánh giặc. đời cứ thế mà tiến thoai…
Truyện này nói chung không có gì xuất sắc lắm, mới đọc lúc đầu sẽ thấy giọng văn nó hơi trẻ con, đúng kiểu giống như fan chúng mình viết fic thôi, nhưng đọc kĩ thì cũng có cái hay riêng.
Anh công ảnh tên là Dịch Lan, anh nì thì hem giống mấy anh công bá đạo giỏi giang coi đời bằng vung, coi trời bằng chén thường thấy. Anh nì cũng chỉ là minh quân thôi, tài năng vừa phải, bá đạo quyền lực vừa phải, được mỗi cái mặt là rất đẹp giai =)) Tình yêu của ảnh giành cho em hình thành từ từ, dịu dàng và ôn nhu đúng như con người ảnh. Thế nhưng chính vì ảnh không thuộc kiểu bá đạo và quyền lực tuyệt luân nên truyện này có tí ngược.
Sau này thằng con độc nhất của ảnh bị đầu độc mà ngủm, triều thần dâng tấu, quỳ lạy, hoàng thúc của ảnh dọa tự tử, bắt ảnh sinh con. Rơi vào tình thế này thì ảnh cũng hem làm gì được luôn, chỉ kéo dài thế cục thôi. Nhưng Ngạn Liễm cũng biết rồi sớm muộn cũng có ngày này, thế nên em rất chi nờ ngoan ngoãn hiền lành bẩu anh cứ đi đi, hêm sao hết. Còn bẩu trong thời gian anh thực hiện nghĩa vụ sủng hạnh hậu cung vinh quang nì, em sẽ dọn ra cung để anh… “tập trung vô nhiệm vụ”. Anh sau một hồi vật vã cũng đồng ý thôi, ai dè, ra cung rồi, em chuốc thuốc, rape anh nguyên đêm rồi chuồn vô tung tích =))
Em thụ Ngạn Liễm là kiểu đàm đạm, ôn nhu, thế nhưng ai mà biết được em nó đanh đá thấy mồ. Cái kiểu đanh đá rất chi là ngầm, kiểu ngồi yên chả làm gì mà hậu cung của anh tan tác =)). Em nì cũng từng phát ngôn ra một câu hay lắm:
“Dịch Lan, ngươi hình như đã quên, ta cũng là nam nhân, mà nam nhân ai cũng có tính độc chiếm vô cùng mạnh. Nghĩ đến các nàng có thể thân cận ngươi, có thể chạm vào ngươi, ta không chịu nổi. Nhưng ta không đủ sức, để đem ngươi nhốt vào một chỗ, nếu đã không thể giữ được ngươi trọn vẹn, chi bằng… buông tay thôi.”
Thế nhưng sau này ăn chơi chán chê bên ngoài rồi, cũng biết được sự thật kinh hoàng là hồi đó ảnh hổng có bị trúng thuốc mê, cũng tức là ảnh … tự nguyện cho em đè í ạ. Em nó hạ quyết tâm… VỀ. Thế nhưng đường về cung chia làm mười phần, thì chín phần đầu em phóng như bay, đến phần cuối cùng thì lết như sên bò, gióng trống khua chiêng cho cả nước đều biết em đã về rồi.
Ngạn Liễm an nhiên ngồi bên thành lâu, nhìn người qua lại bên đường, lười biếng uống trà.
Tinh nhi không hiểu, mới hỏi chủ nhân: “Người không phải rất nóng lòng về bên hoàng thượng sao? Sao đột nhiên lại thả chậm hành trình, còn gióng trống khuya chiêng ồn ào như thế?
“Ta làm thế là để cho hắn biết?”
“Biết gì ạ?”
“Biết là ta chuẩn bị về, mau đem hậu cung phi tử yến yến oanh oanh của hắn dẹp hết cho ta! Nếu không thì…”
“Nếu không thì sao?”
“Không thì, để ta về đến nơi, ta xắn tay vô dẹp thì cũng đừng kêu!”
“…”
“Ta cũng rất nóng lòng chờ xem Ngạn Liễm đại nhân ngươi định dẹp như thế nào!”
Hóa ra anh ngồi trong cung chờ hem nổi nữa, chạy ra đón em. Thế là anh và em làm luôn quả đoàn tụ kèm sờ mó động chạm ngay bên hiên quán trà, khiến cả đám quan lại chạy ra đón, đứng bên dưới đường nhìn lác mắt luôn =)))
Nói chung là truyện này hài hài, dễ đọc, có cái phiên ngoại sự tích ngày quốc tế lao động rất rất là đáng xem. Giọng văn tác giả tuy hơi trẻ con, đơn giản, nhưng không biết có phải vì đơn giản, điềm nhiên, nên khi đọc đến đoạn dằn vặt nội tâm thấy khá thật. Đọc đến đó mình cũng tự hỏi, bả tác giả cố tình hành văn kiều này hay sao í =))

Thể loại: Hiện đại, trinh thám
Dịch giả: Hương Ly
Type: Cáo, Lê Vy
Ba vị luật sư Giản Minh, La Kiệt và Trương Tĩnh được coi là một tổ hợp kiềng ba chân vô cùng vững chắc trong các vụ án hình sự. Họ luôn cố gắng trả lại sự trong sạch cho những người bij hàm oan và để an ủi những người đã mất.
Trong chiếc xe bị bỏ lại, một cô gái quần áo xộc xệch, tinh dịch trong cơ thể và dấu vân tay trên người cô gái đều nhằm vào một người? Liệu rằng đây là một âm mưu được dàn dựng công phu hay là chứng cớ vạch tội kẻ giết người?
Vị giáo sư đại học với chiếc chùy trên tay, là ngộ sát hay bị người khác hãm hại?
Nhân vật trong tập đoàn chuyên buôn bán phụ nữ lại chính là người phụ nữ bị bắt cóc? có ẩn tình hay do tính cách bẩm sinh?
Còn cả những vụ án vô cùng kỳ bí, những linh hồn lượn lờ trên đường cái, những thi thể bị nát vụn, vụ việc ức hiếp trong trường học…
Nhóm ba người Giản Minh - La Kiệt - Trương Tĩnh phải vận dụng kiến thức chuyên ngành của mình như thế nào để có thể điều tra ra được từng bí mật kinh thiên động địa ẩn giấu phía sau những vụ án bí ẩn này…
Trương Hải Sinh
Hội viên Liên minh ngành bản quyền thủ đô và Hiệp hội tiểu thuyết kinh dị Hoa ngữ thế giới.
Anh đã đọc vô số cuốn sách về ngành Luật, luôn mong muốn trở thành một luật sư tài năng, nhưng cơ duyên thế nào mà lại trở thành nhà văn. Anh đã sáng tác tiểu thuyết trinh thám kinh dị gần mười năm nay.
Anh có lối tư duy logic chặt chẽ và sức sáng tạo phong phú, yêu thích việc sử dụng câu chữ để lột tả được nhân tính thiện ác được cất giấu nơi sâu kín nhất của con người.
Dịch giả: Hương Ly
Type: Cáo, Lê Vy
Ba vị luật sư Giản Minh, La Kiệt và Trương Tĩnh được coi là một tổ hợp kiềng ba chân vô cùng vững chắc trong các vụ án hình sự. Họ luôn cố gắng trả lại sự trong sạch cho những người bij hàm oan và để an ủi những người đã mất.
Trong chiếc xe bị bỏ lại, một cô gái quần áo xộc xệch, tinh dịch trong cơ thể và dấu vân tay trên người cô gái đều nhằm vào một người? Liệu rằng đây là một âm mưu được dàn dựng công phu hay là chứng cớ vạch tội kẻ giết người?
Vị giáo sư đại học với chiếc chùy trên tay, là ngộ sát hay bị người khác hãm hại?
Nhân vật trong tập đoàn chuyên buôn bán phụ nữ lại chính là người phụ nữ bị bắt cóc? có ẩn tình hay do tính cách bẩm sinh?
Còn cả những vụ án vô cùng kỳ bí, những linh hồn lượn lờ trên đường cái, những thi thể bị nát vụn, vụ việc ức hiếp trong trường học…
Nhóm ba người Giản Minh - La Kiệt - Trương Tĩnh phải vận dụng kiến thức chuyên ngành của mình như thế nào để có thể điều tra ra được từng bí mật kinh thiên động địa ẩn giấu phía sau những vụ án bí ẩn này…
Trương Hải Sinh
Hội viên Liên minh ngành bản quyền thủ đô và Hiệp hội tiểu thuyết kinh dị Hoa ngữ thế giới.
Anh đã đọc vô số cuốn sách về ngành Luật, luôn mong muốn trở thành một luật sư tài năng, nhưng cơ duyên thế nào mà lại trở thành nhà văn. Anh đã sáng tác tiểu thuyết trinh thám kinh dị gần mười năm nay.
Anh có lối tư duy logic chặt chẽ và sức sáng tạo phong phú, yêu thích việc sử dụng câu chữ để lột tả được nhân tính thiện ác được cất giấu nơi sâu kín nhất của con người.

Tựa gốc: Bả ngã phiên quá khứ lạp hồn đạm
Edit: Miyu
Thể loại: Đoản văn, hiện đại, 1 vs 1, tình hữu độc chung, ngọt ấm, HE
Phúc hắc ôn nhu công x Ngốc manh tạc mao thụ
Khi nhặt được Rùa con là lúc khí trời vô cùng ẩm ướt.
Trời tháng bảy năm nào cũng thế, không khí chứa đầy hơi nước.
Ngày đó trời vừa mưa xong, Rùa con bị dòng nước cuốn từ ao ra ngoài.
Lúc Rùa con mở mắt thì phát hiện mình đã không còn ở trong cái ao quen thuộc.
Rùa con luôn tin rằng mình rất là thông minh bởi vì mẹ Rùa nói chỉ có những ai thông minh mới có thể biến thành hình người.
Nguyện vọng lớn nhất của Rùa con là đạt được mục tiêu đó, mà cậu cũng luôn làm theo những gì mẹ dạy, mỗi ngày đi với thầy Rùa chăm chỉ học tập những chuyện liên 1iên quan đến thế giới con người.
Edit: Miyu
Thể loại: Đoản văn, hiện đại, 1 vs 1, tình hữu độc chung, ngọt ấm, HE
Phúc hắc ôn nhu công x Ngốc manh tạc mao thụ
Khi nhặt được Rùa con là lúc khí trời vô cùng ẩm ướt.
Trời tháng bảy năm nào cũng thế, không khí chứa đầy hơi nước.
Ngày đó trời vừa mưa xong, Rùa con bị dòng nước cuốn từ ao ra ngoài.
Lúc Rùa con mở mắt thì phát hiện mình đã không còn ở trong cái ao quen thuộc.
Rùa con luôn tin rằng mình rất là thông minh bởi vì mẹ Rùa nói chỉ có những ai thông minh mới có thể biến thành hình người.
Nguyện vọng lớn nhất của Rùa con là đạt được mục tiêu đó, mà cậu cũng luôn làm theo những gì mẹ dạy, mỗi ngày đi với thầy Rùa chăm chỉ học tập những chuyện liên 1iên quan đến thế giới con người.

Edit: Yui, Hắc Hầu lão bà bà
Beta: Lynn, Hầu lão
Từ trước tới giờ thì Phó Vịnh Hoan dù có ăn xài toàn bộ dựa vào Tề gia cung cấp,Thống khổ của Phó Vịnh Hoan “người ăn không ngồi rồi” tới mức nhanh chóng cự tiêu thăng trung! nhưng gần đây Tề gia đổi chủ, ngày khổ của hắn từ đó mà đến. Toàn bộ hảo khang phúc lợi đều tiêu tùng, trên phố bán hoa phụ cấp gia dụng đã quá thê thảm, bây giờ lại còn muốn kiêm làm tiểu tư ban đêm “đợi mệnh hầu hạ” của chủ tử, thật sự số khổ cực điểm! Nhưng Phó Vịnh Hoan cũng không sốt ruột trử mặt kháng nghị, bởi vì —— đại kế “đảo khách làm chủ” đang trong vòng mưu đồ bí mật…
Tề Tín Sở cùng Phó Vịnh Hoan sớm chiều ở chung đối với lời bình của hắn chỉ có bốn chữ: tình yêu giả dối! Trên mặt của y cùng hắn “lưỡng tình tương duyệt” như hình với bóng, lén lút đồn đại khắp nơi y là hung thủ giết người mưu tài hại mệnh, càng độc ác hơn cùng người khác bắt tay dụ hắn nhượng tài sản. Lang tâm quá ác này, bất quá…không sợ, “tuyệt chiêu trí mạng” của hắn còn chưa dùng đến, thắng bại vẫn còn chưa rõ mà!
Beta: Lynn, Hầu lão
Từ trước tới giờ thì Phó Vịnh Hoan dù có ăn xài toàn bộ dựa vào Tề gia cung cấp,Thống khổ của Phó Vịnh Hoan “người ăn không ngồi rồi” tới mức nhanh chóng cự tiêu thăng trung! nhưng gần đây Tề gia đổi chủ, ngày khổ của hắn từ đó mà đến. Toàn bộ hảo khang phúc lợi đều tiêu tùng, trên phố bán hoa phụ cấp gia dụng đã quá thê thảm, bây giờ lại còn muốn kiêm làm tiểu tư ban đêm “đợi mệnh hầu hạ” của chủ tử, thật sự số khổ cực điểm! Nhưng Phó Vịnh Hoan cũng không sốt ruột trử mặt kháng nghị, bởi vì —— đại kế “đảo khách làm chủ” đang trong vòng mưu đồ bí mật…
Tề Tín Sở cùng Phó Vịnh Hoan sớm chiều ở chung đối với lời bình của hắn chỉ có bốn chữ: tình yêu giả dối! Trên mặt của y cùng hắn “lưỡng tình tương duyệt” như hình với bóng, lén lút đồn đại khắp nơi y là hung thủ giết người mưu tài hại mệnh, càng độc ác hơn cùng người khác bắt tay dụ hắn nhượng tài sản. Lang tâm quá ác này, bất quá…không sợ, “tuyệt chiêu trí mạng” của hắn còn chưa dùng đến, thắng bại vẫn còn chưa rõ mà!

Thể loại: Đam mỹ, Xuyên không, lạnh lùng cường công, lãnh đạm thụ, HE
Nhân vật: Dạ x Tiêu Lê
Edit: Blue_[với sự trợ giúp của QT]
Lời tác giả:
Tác phẩm này không có âm mưu quỷ kế gì, nhiều lắm là một ít tranh cãi, bởi vì hiện nay tác giả đầu óc trống trơn, không có ý tưởng gì.
Tính tình Tiêu Lê lãnh đạm, không thể nói thiện lương hay tà ác, cậu chỉ lẳng lặng sống cuộc sống của mình mà thôi.
Là kiểu văn xuyên qua chậm rãi, hẳn không quá dài a..
Nguyện ý chấp nhận mọi thứ nhẹ nhàng thì ở lại chỗ này a, bảo chứng có một kết cục hạnh phúc.
Nhân vật: Dạ x Tiêu Lê
Edit: Blue_[với sự trợ giúp của QT]
Lời tác giả:
Tác phẩm này không có âm mưu quỷ kế gì, nhiều lắm là một ít tranh cãi, bởi vì hiện nay tác giả đầu óc trống trơn, không có ý tưởng gì.
Tính tình Tiêu Lê lãnh đạm, không thể nói thiện lương hay tà ác, cậu chỉ lẳng lặng sống cuộc sống của mình mà thôi.
Là kiểu văn xuyên qua chậm rãi, hẳn không quá dài a..
Nguyện ý chấp nhận mọi thứ nhẹ nhàng thì ở lại chỗ này a, bảo chứng có một kết cục hạnh phúc.

Khi anh có chuyện buồn thì em luôn bên cạnh....
Cuộc tình em chọn giống như câu hát: Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu?
Vị hôn thê của anh chính là em.
Nhưng cô ấy lại là người anh yêu.
Em yêu anh. Còn anh và cô ấy yêu nhau, vì cô ấy có nỗi khổ, nên hay người đã phải xa nhau.
Ngày hôn lễ diễn ra, anh làm chú rể còn em đóng vai cô dâu.
Nhưng tất cả những thứ đó lại giống như một trò chơi để giúp anh đưa cô ấy trở về bên cạnh.
Em muốn hỏi anh lần nữa: Anh có yêu em không?
Anh nói: Không.
Haha...
Từ bao giờ anh biến em thành diễn viên?
Thôi, dù sao vai diễn em diễn rất tròn vai, rất vui vẻ.
Cảm ơn anh. Chúc anh hạnh phúc.
Khi nào người con gái ấy yêu tôi tới hao gầy?
Nơi trái tim tôi đang đau đớn?
Sao em ngốc thế cô bé?
Tôi sai rồi!
Xin em thêm lần yêu tôi.
Kỷ niệm cố chôn vùi tháng năm ta đã có
Nhớ từng dấu yêu xa vời nào
Có nhớ, có thương hãy đặt tay lên tim khẽ nói
Lắng đọng giấc mơ qua rồi.
Cuộc tình em chọn giống như câu hát: Anh chỉ đến bên em lúc buồn, vậy những ngày vui anh về nơi đâu?
Vị hôn thê của anh chính là em.
Nhưng cô ấy lại là người anh yêu.
Em yêu anh. Còn anh và cô ấy yêu nhau, vì cô ấy có nỗi khổ, nên hay người đã phải xa nhau.
Ngày hôn lễ diễn ra, anh làm chú rể còn em đóng vai cô dâu.
Nhưng tất cả những thứ đó lại giống như một trò chơi để giúp anh đưa cô ấy trở về bên cạnh.
Em muốn hỏi anh lần nữa: Anh có yêu em không?
Anh nói: Không.
Haha...
Từ bao giờ anh biến em thành diễn viên?
Thôi, dù sao vai diễn em diễn rất tròn vai, rất vui vẻ.
Cảm ơn anh. Chúc anh hạnh phúc.
Khi nào người con gái ấy yêu tôi tới hao gầy?
Nơi trái tim tôi đang đau đớn?
Sao em ngốc thế cô bé?
Tôi sai rồi!
Xin em thêm lần yêu tôi.
Kỷ niệm cố chôn vùi tháng năm ta đã có
Nhớ từng dấu yêu xa vời nào
Có nhớ, có thương hãy đặt tay lên tim khẽ nói
Lắng đọng giấc mơ qua rồi.

Mục Hoàng Anh mang trong mình hai dòng máu Việt - Trung, cô sở hữu một đôi mắt màu đỏ tươi ngay từ khi sinh ra. Chính đôi mắt này đã khiến cả gia tộc cô sợ hãi vì sự xui xẻo của nó nên đã quyết định vứt cô ra ngoài đường. Sau khi lớn lên, cô đã được một tổ chức sát thủ huấn luyện thành con át chủ bài tiếng tăm lừng lẫy. Tuy nhiên chưa ai từng thấy vẻ đẹp thuần khiết và thanh tao của cô.
Vương Tuấn Duệ, vị chủ tịch tài cao của tập đoàn Vương Thịnh. Là người tàn nhẫn lạnh lùng, Anh chưa bao giờ có hứng thú với phụ nữ. Nhưng với cô lại là loại lệ. Sau một lần cô đỡ viên đạn tại bữa tiệc thay anh thì định mệnh đã gắn kết hay người với nhau...
Nhân vật:
Mục Hoàng Anh(Jee):20 tuổi,sát thủ có một không hai trên thế giới,có vẻ đẹp thuần khiết,mang đôi mắt màu đỏ tươi,cả tổ chức không ai biết điều này.
Vương Tuấn Duệ(Karry):26 tuổi,tuổi trẻ tài cao,chủ tịch tập đoàn Vương Thịnh lừng lẫy,ngoài ra.Vác mác chuẩn soái ca làm siêu lòng hàng tỷ cô gái,mà anh không lọt mắt một người........
Vương Tuấn Duệ, vị chủ tịch tài cao của tập đoàn Vương Thịnh. Là người tàn nhẫn lạnh lùng, Anh chưa bao giờ có hứng thú với phụ nữ. Nhưng với cô lại là loại lệ. Sau một lần cô đỡ viên đạn tại bữa tiệc thay anh thì định mệnh đã gắn kết hay người với nhau...
Nhân vật:
Mục Hoàng Anh(Jee):20 tuổi,sát thủ có một không hai trên thế giới,có vẻ đẹp thuần khiết,mang đôi mắt màu đỏ tươi,cả tổ chức không ai biết điều này.
Vương Tuấn Duệ(Karry):26 tuổi,tuổi trẻ tài cao,chủ tịch tập đoàn Vương Thịnh lừng lẫy,ngoài ra.Vác mác chuẩn soái ca làm siêu lòng hàng tỷ cô gái,mà anh không lọt mắt một người........

Trong thế giới giải trí có rất nhiều người nhưng Nhậm Cảnh lại là người mà Dạ Sâm không thích nhất do cảm tưởng hắn giống người đạo đức giả. Với vẻ ngoài hòa nhã ôn nhu nhưng thực chất lại vô cùng dối trá, lời nói ra không thể nghe nổi dù chỉ là nửa câu.Sau đó, có một hôm, Dạ Sâm uống say. Lúc tỉnh lại, thấy Nhậm ảnh đế trần trụi nằm cạnh.
Dạ Sâm bày tỏ “Mẹ kiếp, bị chó cắn rồi!”
Vốn tưởng chuyện này cứ thế là qua, ai ngờ trong đầu Dạ Sâm lại nhảy ra một âm thanh “Nhiệm vụ hàng ngày: Hôn Nhậm Cảnh, sau khi hoàn thành thưởng 1 điểm sinh mệnh.”
“Nhắc nhở hữu nghị: Điểm sinh mệnh thấp hơn 1 sẽ bị thu hồi sinh mệnh!”
Dạ Sâm:!!!!!!
Nội dung nhãn:
Từ tìm kiếm then chốt: Nhân vật: ┃ Phối hợp: ┃ Cái khác: Chủ thụ, hiện đại.
Dạ Sâm bày tỏ “Mẹ kiếp, bị chó cắn rồi!”
Vốn tưởng chuyện này cứ thế là qua, ai ngờ trong đầu Dạ Sâm lại nhảy ra một âm thanh “Nhiệm vụ hàng ngày: Hôn Nhậm Cảnh, sau khi hoàn thành thưởng 1 điểm sinh mệnh.”
“Nhắc nhở hữu nghị: Điểm sinh mệnh thấp hơn 1 sẽ bị thu hồi sinh mệnh!”
Dạ Sâm:!!!!!!
Nội dung nhãn:
Từ tìm kiếm then chốt: Nhân vật: ┃ Phối hợp: ┃ Cái khác: Chủ thụ, hiện đại.

Câu chuyện kể về gia đình đế vương gồm 3 anh em cùng sống trong hoàng tộc ở đất nước Hiên Viên quốc, ông anh cả là Hiên Viên Liễm Trần cũng là hoàng đế, hai em là Hiên Viên Liễm Âm với Hiên Viên Liễm Diệm.
Mẹ của 3 anh em này là bà hoàng hậu cũ, sau khi sinh đứa út là Liễm Diệm thì bị vu oan cho nên uất ức mà tự tử, phụ hoàng của họ ra lệnh đem Liễm Diệm đi giết vì nghi ngờ Liễm Diệm là con của hoàng hậu với 1 tên nào đó.
Người được lệnh đem Diệm Nhi đi giết vì thương tình nên ko giết mà đem đứa bé vứt lên 1 ngọn núi (sẽ được nói đến ở đầu truyện). Sau đó anh cả Liễm Trần lên ngôi, tra khảo ra những kẻ đứng sau cái chết của mẫu hậu của họ và tra tấn bọn chúng rất là thê thảm.
Mẹ của 3 anh em này là bà hoàng hậu cũ, sau khi sinh đứa út là Liễm Diệm thì bị vu oan cho nên uất ức mà tự tử, phụ hoàng của họ ra lệnh đem Liễm Diệm đi giết vì nghi ngờ Liễm Diệm là con của hoàng hậu với 1 tên nào đó.
Người được lệnh đem Diệm Nhi đi giết vì thương tình nên ko giết mà đem đứa bé vứt lên 1 ngọn núi (sẽ được nói đến ở đầu truyện). Sau đó anh cả Liễm Trần lên ngôi, tra khảo ra những kẻ đứng sau cái chết của mẫu hậu của họ và tra tấn bọn chúng rất là thê thảm.