Truyện Mới
Editor: Thiên Di (hinpretty.wordpress.com)
Thể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, phúc hắc cường công, mập mạp thụ, hảo văn, hài văn, HE
Tôi thấy người khác nhìn Trần Duệ xong lại nhìn tôi thì biết ngay bọn họ lại hiểu lầm, cư nhiên đem tôi và Trần Duệ ghép thành một đôi, dám chắc còn nghĩ dấu vết trên người tôi và hắn thoát không khỏi quan hệ. Mấy người này nghĩ cái gì vậy chứ, hiện tại tôi vẫn còn là một xử nam ngây thơ đó, không được đem tôi cột chung với cái tên không biết liêm sỉ là gì này, thời đại nào rồi mà mọi người còn không bình thường như vậy.
Tôi tự cảm khái, bác sĩ cũng nhanh chóng đem tôi ‘trói’ tốt, tuy rằng cái này vốn không gọi là băng bó mà phải nói là trói, thế nhưng lúc này tôi vẫn còn đang chịu đả kích quá lớn, không còn hơi sức đâu cãi cọ với hắn.
Chúng tôi cầm toa thuốc đi lấy thuốc, tôi thật sự là quá mệt mỏi nên cũng không chú ý thuốc gì nữa, đến lúc tôi uống vào mới biết được, tổng cộng có hai loại, một loại là tăng canxi, này cũng còn coi được, xương cốt bị thương thì cần bổ sung, nhưng còn loại còn lại thì hình như có chút không hợp lý, nhìn tên xem – nối xương đan, tuy rằng tôi không phải giang hồ thuật sĩ, nhưng mánh khoé bịp người phổ biến của bọn giang hồ thì vẫn biết chút ít, bác sĩ giang hồ khoái nhất là bán mấy loại thuốc tăng lực với nối xương đan, thuốc của tôi tất nhiên cũng được liệt vào loại đó,!!! Chẳng lẽ chúng tôi nhất thời sơ suất chui nhằm vào phòng khám dởm!!!! Vậy tôi nên uống hay không nên uống đây ta?
Ông trời, ông đừng đem tui ra đùa nha.
Thể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, phúc hắc cường công, mập mạp thụ, hảo văn, hài văn, HE
Tôi thấy người khác nhìn Trần Duệ xong lại nhìn tôi thì biết ngay bọn họ lại hiểu lầm, cư nhiên đem tôi và Trần Duệ ghép thành một đôi, dám chắc còn nghĩ dấu vết trên người tôi và hắn thoát không khỏi quan hệ. Mấy người này nghĩ cái gì vậy chứ, hiện tại tôi vẫn còn là một xử nam ngây thơ đó, không được đem tôi cột chung với cái tên không biết liêm sỉ là gì này, thời đại nào rồi mà mọi người còn không bình thường như vậy.
Tôi tự cảm khái, bác sĩ cũng nhanh chóng đem tôi ‘trói’ tốt, tuy rằng cái này vốn không gọi là băng bó mà phải nói là trói, thế nhưng lúc này tôi vẫn còn đang chịu đả kích quá lớn, không còn hơi sức đâu cãi cọ với hắn.
Chúng tôi cầm toa thuốc đi lấy thuốc, tôi thật sự là quá mệt mỏi nên cũng không chú ý thuốc gì nữa, đến lúc tôi uống vào mới biết được, tổng cộng có hai loại, một loại là tăng canxi, này cũng còn coi được, xương cốt bị thương thì cần bổ sung, nhưng còn loại còn lại thì hình như có chút không hợp lý, nhìn tên xem – nối xương đan, tuy rằng tôi không phải giang hồ thuật sĩ, nhưng mánh khoé bịp người phổ biến của bọn giang hồ thì vẫn biết chút ít, bác sĩ giang hồ khoái nhất là bán mấy loại thuốc tăng lực với nối xương đan, thuốc của tôi tất nhiên cũng được liệt vào loại đó,!!! Chẳng lẽ chúng tôi nhất thời sơ suất chui nhằm vào phòng khám dởm!!!! Vậy tôi nên uống hay không nên uống đây ta?
Ông trời, ông đừng đem tui ra đùa nha.
Số chương: 75 chương.
Nhân vật chính: Tiếu Nam (công) > Tô Thần (thụ)
Thể loại: Cường công x cường thụ, anh tuấn bá đạo lạnh lùng tổng tài công x nhẫn nhục cường mĩ nhân viên thụ, vạn nhân mê, Rape trước yêu sau. He
Về chương H: Truyện có H đầy đủ
Editor: Duẫn Tại
Một đôi mắt màu lam ẩn chứa sự hung ác ấy, che dấu không nổi động tình sâu trong ấy: “ Tôi sẽ không để cho em đi! Nghĩ cũng đừng nghĩ”..
Cậu ngửa đầu mỉm cười “Nếu đuổi được, tôi sẽ không chạy nữa”
***********************************************************************************
Sau một đêm mê loạn, Tô Thần bị ép phải hầu hạ nam nhân có đôi mắt màu lam băng lãnh.
Mười năm tìm hiểu nhau,bù lại cũng chỉ vì danh lợi phù hoa, khuất phục bị động dần chuyển thành động tình, cậu bỗng nhiên sợ hãi bởi trái tim từ lúc nào đã lệch khỏi quỹ đạo,…
Nhưng tình yêu chung quy bị bóng ma hiểu lầm che mất, sau nhiều lần thất vọng cậu rốt cuộc vì mình mà cố gắng sống tốt một lần.
“ Tôi sẽ không để cho em đi! Nghĩ cũng đừng nghĩ”. Đôi mắt màu lam hung ác ấy, che dấu không nổi động tình sâu trong ấy.
Cậu ngửa đầu mỉm cười “Nếu đuổi được, tôi sẽ không chạy nữa”
Mưa tuyết qua đi trời lại trong, từ trong không khí có hương hoa nhè nhẹ thổi, trò chơi truy đuổi đến nước này phải chăng sắp kết thúc?
Nhân vật chính: Tiếu Nam (công) > Tô Thần (thụ)
Thể loại: Cường công x cường thụ, anh tuấn bá đạo lạnh lùng tổng tài công x nhẫn nhục cường mĩ nhân viên thụ, vạn nhân mê, Rape trước yêu sau. He
Về chương H: Truyện có H đầy đủ
Editor: Duẫn Tại
Một đôi mắt màu lam ẩn chứa sự hung ác ấy, che dấu không nổi động tình sâu trong ấy: “ Tôi sẽ không để cho em đi! Nghĩ cũng đừng nghĩ”..
Cậu ngửa đầu mỉm cười “Nếu đuổi được, tôi sẽ không chạy nữa”
***********************************************************************************
Sau một đêm mê loạn, Tô Thần bị ép phải hầu hạ nam nhân có đôi mắt màu lam băng lãnh.
Mười năm tìm hiểu nhau,bù lại cũng chỉ vì danh lợi phù hoa, khuất phục bị động dần chuyển thành động tình, cậu bỗng nhiên sợ hãi bởi trái tim từ lúc nào đã lệch khỏi quỹ đạo,…
Nhưng tình yêu chung quy bị bóng ma hiểu lầm che mất, sau nhiều lần thất vọng cậu rốt cuộc vì mình mà cố gắng sống tốt một lần.
“ Tôi sẽ không để cho em đi! Nghĩ cũng đừng nghĩ”. Đôi mắt màu lam hung ác ấy, che dấu không nổi động tình sâu trong ấy.
Cậu ngửa đầu mỉm cười “Nếu đuổi được, tôi sẽ không chạy nữa”
Mưa tuyết qua đi trời lại trong, từ trong không khí có hương hoa nhè nhẹ thổi, trò chơi truy đuổi đến nước này phải chăng sắp kết thúc?
Thể loại: Xuyên không, chủng điền, 1×1, phúc hắc mỹ công bình phàm thụ, điềm văn, HE.
Edit: Summerbreeze
Ở kiếp trước thì tiểu thụ vốn là một cô nhi không cha không mẹ, nhưng lại có cơ hội xuyên không bỗng chốc trở thành cha của hài tử năm tuổi, ngẫm có điểm tiện nghi a. Tiểu thụ dung mạo thanh tú, làm việc chăm chỉ, trù nghệ xuất sắc mà lọt vào mắt xanh của tiểu công. Tiểu thụ mềm lòng rồi không chống lại nổi mỹ sắc của ai đó mà rơi vào vạn kiếp bất phục, cam nguyện cả đời ở nhà chăm chồng dạy con.
Tiểu công vốn là người kinh thành, vì rũ bỏ quá khứ mà dừng chân tại nơi đào hoa thế ngoại này để sinh sống, làm phu tử gõ đầu trẻ, được dân làng kính trọng. Không ai ngờ vị phu tử đạo mạo đàng hoàng đó lại có thể dùng lời ngon tiếng ngọt mà dụ dỗ đứa nhỏ ra khỏi giường của lão cha, rồi dùng mỹ nhân kế cộng khổ nhục kế để lừa gạt lên được giường lão cha nó.
Một ngôi làng tĩnh lặng nơi rừng đào, một con suối nhỏ róc rách chảy qua, một ngôi nhà tranh giản dị mà ấm cúng, có ta có ngươi cùng tiểu hài tử. Cuộc sống cứ như thế mà bình lặng trôi qua, âu cũng là mong ước một kiếp người.
Nội dung chính: Xuyên qua thời không, bố y cuộc sống.
Edit: Summerbreeze
Ở kiếp trước thì tiểu thụ vốn là một cô nhi không cha không mẹ, nhưng lại có cơ hội xuyên không bỗng chốc trở thành cha của hài tử năm tuổi, ngẫm có điểm tiện nghi a. Tiểu thụ dung mạo thanh tú, làm việc chăm chỉ, trù nghệ xuất sắc mà lọt vào mắt xanh của tiểu công. Tiểu thụ mềm lòng rồi không chống lại nổi mỹ sắc của ai đó mà rơi vào vạn kiếp bất phục, cam nguyện cả đời ở nhà chăm chồng dạy con.
Tiểu công vốn là người kinh thành, vì rũ bỏ quá khứ mà dừng chân tại nơi đào hoa thế ngoại này để sinh sống, làm phu tử gõ đầu trẻ, được dân làng kính trọng. Không ai ngờ vị phu tử đạo mạo đàng hoàng đó lại có thể dùng lời ngon tiếng ngọt mà dụ dỗ đứa nhỏ ra khỏi giường của lão cha, rồi dùng mỹ nhân kế cộng khổ nhục kế để lừa gạt lên được giường lão cha nó.
Một ngôi làng tĩnh lặng nơi rừng đào, một con suối nhỏ róc rách chảy qua, một ngôi nhà tranh giản dị mà ấm cúng, có ta có ngươi cùng tiểu hài tử. Cuộc sống cứ như thế mà bình lặng trôi qua, âu cũng là mong ước một kiếp người.
Nội dung chính: Xuyên qua thời không, bố y cuộc sống.
Thể loại: Cổ trang, chủng điền văn, ấm áp, sinh tử, trung khuyển mãnh công x mỹ thụ, 1vs1, HE
Edit: Mều
Beta: Huyền, Tuyết, Hà
Tạm dịch: Người vợ chọn được
Câu chuyện kể về qua trình đi tìm vợ của Chu Tài.Tên giết heo Chu Tài mình đầy cơ bắp, vẻ mặt hung tợn cầm miếng ngọc bội đến Lâu Ngọc sơn trang tìm vợ, chọn tới chọn lui lại chọn được một mỹ nhân tuyệt sắc —— đại công tử của Lâu Ngọc sơn trang, trên giang hồ là Tiên ảnh thần y Lâu Ngọc công tử danh tiếng lẫy lừng…
Nội dung nhãn: chủng điền văn
Tìm tòi mấu chốt chữ: diễn viên: Chu Tài, Lâu Ngọc ┃ phối hợp diễn: Thượng Quan Nhàn, Vương Hổ, Liễu Thư Sinh ┃ cái khác: ấm áp văn, Nam Nam sinh tử, mãnh công mỹ thụ
Edit: Mều
Beta: Huyền, Tuyết, Hà
Tạm dịch: Người vợ chọn được
Câu chuyện kể về qua trình đi tìm vợ của Chu Tài.Tên giết heo Chu Tài mình đầy cơ bắp, vẻ mặt hung tợn cầm miếng ngọc bội đến Lâu Ngọc sơn trang tìm vợ, chọn tới chọn lui lại chọn được một mỹ nhân tuyệt sắc —— đại công tử của Lâu Ngọc sơn trang, trên giang hồ là Tiên ảnh thần y Lâu Ngọc công tử danh tiếng lẫy lừng…
Nội dung nhãn: chủng điền văn
Tìm tòi mấu chốt chữ: diễn viên: Chu Tài, Lâu Ngọc ┃ phối hợp diễn: Thượng Quan Nhàn, Vương Hổ, Liễu Thư Sinh ┃ cái khác: ấm áp văn, Nam Nam sinh tử, mãnh công mỹ thụ
Tên gốc: Phế thoại tiên sinh (thuộc FH tiên sinh hệ liệt)
Dịch: Tiểu Diệp Thảo
Thể loại: đam mỹ hiện đại, công sở, hài hước văn, điềm văn, mặt than bình tĩnh tinh anh phúc hắc công vs nhân thê lảm nhảm xoắn xuýt không tự nhiên thụ, 1v1, HE.
Độ dài: 10 chương, 9 phiên ngoại, kịch truyền thanh.
Câu chuyện là một sự cổ về tình yêu cẩu huyết của một cơ bắp tinh anh công cùng với một nhân thê nói nhảm thụ.
Này là huyết án do một mẩu tin nhắn dẫn phát, chỉ vì tiểu viên chức Phí tiên sinh lúc đó đem tin nhắn gửi tình nhân gửi nhầm cho thủ trưởng, dẫn đến hắn bị nhìn chăm chú…
Thế nhưng Phí tiên sinh thì trái lại đang một lòng chờ đợi học đệ của hắn quay lại…
Thật lâu sau này một ngày nào đó bắt đầu, Phí tiên sinh đột nhiên không cách nào chống lại thể chất triệu hoán khốn vận của thủ trưởng Mạc tiên sinh, ở trước mặt y luôn luôn lúng túng.
Thế là bị thịt chưa qua tinh chế – trạch nhân phế sài Phí tiên sinh liền bắt đầu cùng đại ma vương Mạc tiên sinh dây dưa cuộc đời…
Học đệ trải qua khó khăn cùng thất bại, cuối cùng trưởng thành nên một người khôn khéo hiểu đời, mới hiểu được năm ấy Phí tiên sinh tốt, thế nhưng khi mà cậu ta quay đầu…
Dịch: Tiểu Diệp Thảo
Thể loại: đam mỹ hiện đại, công sở, hài hước văn, điềm văn, mặt than bình tĩnh tinh anh phúc hắc công vs nhân thê lảm nhảm xoắn xuýt không tự nhiên thụ, 1v1, HE.
Độ dài: 10 chương, 9 phiên ngoại, kịch truyền thanh.
Câu chuyện là một sự cổ về tình yêu cẩu huyết của một cơ bắp tinh anh công cùng với một nhân thê nói nhảm thụ.
Này là huyết án do một mẩu tin nhắn dẫn phát, chỉ vì tiểu viên chức Phí tiên sinh lúc đó đem tin nhắn gửi tình nhân gửi nhầm cho thủ trưởng, dẫn đến hắn bị nhìn chăm chú…
Thế nhưng Phí tiên sinh thì trái lại đang một lòng chờ đợi học đệ của hắn quay lại…
Thật lâu sau này một ngày nào đó bắt đầu, Phí tiên sinh đột nhiên không cách nào chống lại thể chất triệu hoán khốn vận của thủ trưởng Mạc tiên sinh, ở trước mặt y luôn luôn lúng túng.
Thế là bị thịt chưa qua tinh chế – trạch nhân phế sài Phí tiên sinh liền bắt đầu cùng đại ma vương Mạc tiên sinh dây dưa cuộc đời…
Học đệ trải qua khó khăn cùng thất bại, cuối cùng trưởng thành nên một người khôn khéo hiểu đời, mới hiểu được năm ấy Phí tiên sinh tốt, thế nhưng khi mà cậu ta quay đầu…
Thể loại: Tra công biến trung khuyển (không đổi công), cẩu huyết văn, 1V1, HE.
Độ dài: 60 chương.
Editor: Lâm Duệ Nghi
Cố Ngôn Đình nằm mộng thấy Đường Dịch mang theo đao đến tìm hắn, còn nói với hắn:” Ngôn Đình, hoặc là anh đem Lâm Duệ trong lòng anh đào ra, hoặc là đem anh trong tâm tôi đào ra. Chọn một trong hai, anh quyết định đi ”
Hắn sợ đến mức mồ hôi đầm đìa mà giật mình tỉnh lại, trong vô thức sờ vào chỗ bên cạnh.
Trống không
——- hắn đã quên, Đường Dịch và hắn đã chia tay.
Review Tấn Giang: Cố Ngôn Đình cùng Đường Dịch yêu nhau ba năm, bởi vì mối tình đầu về nước mà giận dỗi chia tay. Một là đơn thuần, tự ti cùng ngu xuẩn công. Một là nghiêm khắc, cường thế, bá đạo thụ. Chia tay dễ dàng, hợp lại khó càng thêm khó. Tác giả hành văn tinh tế tỉ mỉ, trôi chảy. Chi tiết tình cảm xử lý tốt. Nhân vật công thụ trong quá trình gương vỡ lại lành từ từ hoàn thiện tính cách, thiên về hướng hiện thực, ấm áp, hơi ngược, có ý nghĩa.
—
Lâm Duệ là giấc mơ tươi đẹp mà Cố Ngôn Đình đã theo đuổi suốt thời niên thiếu.
Nhưng hiện tại của hắn, tương lai của hắn, lại là Đường Dịch.
Tiếc là hắn lại không phân rõ vị trí của hai người này, hoặc có lẽ đã hiểu, nhưng sự ấm áp dịu dàng mà Đường Dịch cho hắn lại đương nhiên quá, đến nỗi hắn cứ ngỡ rằng mình có làm gì thì nó cũng không mất đi.
Nhưng, từ khi bắt đầu, câu chuyện của hắn và Đường Dịch đã định trước là phải đi đến kết cục này.
—
Ba năm trước, Lâm Duệ xuất ngoại tu nghiệp, cũng là lúc Đường Dịch hỏi Cố Ngôn Đình:
“Anh có muốn thử với tôi không? Không được thì chúng ta chia tay, không mất gì cả.”
“Được.”
Có lẽ hắn không biết được – để thốt nên câu này, y đã phải cân nhắc bao lâu. Từ lần đầu thấy hắn trong vẻ nhếch nhác nhưng lại có nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời trên đầu cầu ngày ấy, y đã bị cuốn theo. Lên Đại học vô tình gặp lại, y mừng lắm, nhưng đối phương hình như chẳng nhớ y, hơn nữa còn đang điên cuồng theo đuổi một đóa bạch liên hoa – Thẩm Duệ. Tiếc là đóa bạch liên hoa này lại là một trà xanh* đích thực, đã sớm trai trên gái dưới với vô số đại gia để đổi lấy vật chất từ lâu rồi.
*Trà xanh: giả tạo.
Thẩm Duệ thì không từ chối nhưng cũng không đồng ý, chỉ lẳng lặng hưởng thụ sự lấy lòng ngốc nghếch của Cố Ngôn Đình, khi bị bạn trai đá thì lại về tìm hắn khóc lóc, hiểu đơn giản thì hắn là một “anh trai quốc dân” vậy.
Đường Dịch nhìn mối quan hệ giữa hai người họ cứ như vậy suốt ba năm đại học, mãi đến khi Lâm Duệ đi xa, nhìn dáng vẻ ủ rũ của Cố Ngôn Đình lúc ấy, cùng lời hứa sẽ sát cánh bên Lâm Duệ khi cậu trở về của hắn, nên y đã quyết định – thử một lần xem sao.
Và hắn đồng ý.
Họ ở bên nhau những ngày tháng mới ra trường khốn khó, có khi nghèo đến độ chung tiền vào chỉ đủ mua một quả xoài – mà y ăn thịt còn hắn gặm vỏ. Cùng nhau mua nhà, mua tủ, mua giường… tạo nên căn nhà của riêng họ.
Tất cả dường như rất hạnh phúc, mãi đến khi… Lâm Duệ về.
—
Thốt nhiên, Đường Dịch thấy mọi thứ thật mỉa mai.
Trong khi y bụng rỗng cản rượu thay hắn đến nỗi đau dạ dày phải nhập viện, thì hắn lại tự thân đưa Lâm Duệ về nhà với lý do “cậu ấy mới đi lại mệt mỏi”, còn ở lại đó qua đêm để chăm sóc.
Thậm chí còn ngỏ ý muốn cho cậu ở lại nhà của hai người, vì “giao thông bất tiện”.
Y chỉ đáp: “Bảo cậu ta là, chui là từ chỗ nào thì xéo về chỗ đó đi!”
Công ty của y và Lâm Duệ đi công tác, giữa đường xảy ra tai nạn. Y may mắn không sao, lại ở hành lang bệnh viện nghe người ta đồn rằng – Lâm Duệ thế mà có phúc, bị thương có tí mà người nhà đã tất tả từ xa chạy về đấy, sắp đến nơi rồi kìa.
Ồ, Cố Ngôn Đình thành người nhà cậu ta từ bao giờ thế.
Đường Dịch đứng chờ hắn ở cầu thang bệnh viện, khi hắn vừa đến, thì tát ngay cho hắn một phát.
Y chưa bao giờ thất vọng về hắn đến vậy.
“Cố Ngôn Đình, anh chỉ lo cho Lâm Duệ, cậu ta vừa gọi một cái là đã cúp đuôi chạy đến đây. Anh không nghĩ rằng trên cái xe đó cũng có tôi à? Anh đặt tôi ở đâu? Vạn nhất tôi có bị làm sao phải phẫu thuật, thì ngay cả người ký tên tiền phẫu cũng không có.”
Đường Dịch là cô nhi.
Một đứa trẻ không cha không mẹ, để lớn lên đến từng tuổi này cần phải cố gắng biết bao nhiêu. Tình cảm của y không nhiều, vì hoàn cảnh hun đúc, y chỉ có thể cảnh giác nơi nơi, không dám đặt tình cảm của mình vào đâu quá nhiều. Tất cả nhiệt tình của y đã trút hết vào một người, tiếc là người đó lại chẳng coi nó ra cái thá gì.
Y lại nhớ đến bức ảnh Lâm Duệ trong ví Cố Ngôn Đình, đặt ở vị trí trang trọng nhất; lại nhớ đến bức thư hắn gửi cho cậu, lời lẽ phiến tình không tả nối:
“Đường Dịch ấy à, phiền chết đi được. Tại cậu ta cứ quấn lấy anh ấy chứ, chứ anh có thích cậu ta đâu! Đá đi còn không được ấy!”
Ngày gửi mail đó là ngay sau ngày họ chụp ảnh cưới.
….Y mệt rồi. Nên y nói chia tay.
Mà từ đầu đến cuối, Cố Ngôn Đình cứ đứng đực ra đó, không thốt lên được lời nào.
Độ dài: 60 chương.
Editor: Lâm Duệ Nghi
Cố Ngôn Đình nằm mộng thấy Đường Dịch mang theo đao đến tìm hắn, còn nói với hắn:” Ngôn Đình, hoặc là anh đem Lâm Duệ trong lòng anh đào ra, hoặc là đem anh trong tâm tôi đào ra. Chọn một trong hai, anh quyết định đi ”
Hắn sợ đến mức mồ hôi đầm đìa mà giật mình tỉnh lại, trong vô thức sờ vào chỗ bên cạnh.
Trống không
——- hắn đã quên, Đường Dịch và hắn đã chia tay.
Review Tấn Giang: Cố Ngôn Đình cùng Đường Dịch yêu nhau ba năm, bởi vì mối tình đầu về nước mà giận dỗi chia tay. Một là đơn thuần, tự ti cùng ngu xuẩn công. Một là nghiêm khắc, cường thế, bá đạo thụ. Chia tay dễ dàng, hợp lại khó càng thêm khó. Tác giả hành văn tinh tế tỉ mỉ, trôi chảy. Chi tiết tình cảm xử lý tốt. Nhân vật công thụ trong quá trình gương vỡ lại lành từ từ hoàn thiện tính cách, thiên về hướng hiện thực, ấm áp, hơi ngược, có ý nghĩa.
—
Lâm Duệ là giấc mơ tươi đẹp mà Cố Ngôn Đình đã theo đuổi suốt thời niên thiếu.
Nhưng hiện tại của hắn, tương lai của hắn, lại là Đường Dịch.
Tiếc là hắn lại không phân rõ vị trí của hai người này, hoặc có lẽ đã hiểu, nhưng sự ấm áp dịu dàng mà Đường Dịch cho hắn lại đương nhiên quá, đến nỗi hắn cứ ngỡ rằng mình có làm gì thì nó cũng không mất đi.
Nhưng, từ khi bắt đầu, câu chuyện của hắn và Đường Dịch đã định trước là phải đi đến kết cục này.
—
Ba năm trước, Lâm Duệ xuất ngoại tu nghiệp, cũng là lúc Đường Dịch hỏi Cố Ngôn Đình:
“Anh có muốn thử với tôi không? Không được thì chúng ta chia tay, không mất gì cả.”
“Được.”
Có lẽ hắn không biết được – để thốt nên câu này, y đã phải cân nhắc bao lâu. Từ lần đầu thấy hắn trong vẻ nhếch nhác nhưng lại có nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời trên đầu cầu ngày ấy, y đã bị cuốn theo. Lên Đại học vô tình gặp lại, y mừng lắm, nhưng đối phương hình như chẳng nhớ y, hơn nữa còn đang điên cuồng theo đuổi một đóa bạch liên hoa – Thẩm Duệ. Tiếc là đóa bạch liên hoa này lại là một trà xanh* đích thực, đã sớm trai trên gái dưới với vô số đại gia để đổi lấy vật chất từ lâu rồi.
*Trà xanh: giả tạo.
Thẩm Duệ thì không từ chối nhưng cũng không đồng ý, chỉ lẳng lặng hưởng thụ sự lấy lòng ngốc nghếch của Cố Ngôn Đình, khi bị bạn trai đá thì lại về tìm hắn khóc lóc, hiểu đơn giản thì hắn là một “anh trai quốc dân” vậy.
Đường Dịch nhìn mối quan hệ giữa hai người họ cứ như vậy suốt ba năm đại học, mãi đến khi Lâm Duệ đi xa, nhìn dáng vẻ ủ rũ của Cố Ngôn Đình lúc ấy, cùng lời hứa sẽ sát cánh bên Lâm Duệ khi cậu trở về của hắn, nên y đã quyết định – thử một lần xem sao.
Và hắn đồng ý.
Họ ở bên nhau những ngày tháng mới ra trường khốn khó, có khi nghèo đến độ chung tiền vào chỉ đủ mua một quả xoài – mà y ăn thịt còn hắn gặm vỏ. Cùng nhau mua nhà, mua tủ, mua giường… tạo nên căn nhà của riêng họ.
Tất cả dường như rất hạnh phúc, mãi đến khi… Lâm Duệ về.
—
Thốt nhiên, Đường Dịch thấy mọi thứ thật mỉa mai.
Trong khi y bụng rỗng cản rượu thay hắn đến nỗi đau dạ dày phải nhập viện, thì hắn lại tự thân đưa Lâm Duệ về nhà với lý do “cậu ấy mới đi lại mệt mỏi”, còn ở lại đó qua đêm để chăm sóc.
Thậm chí còn ngỏ ý muốn cho cậu ở lại nhà của hai người, vì “giao thông bất tiện”.
Y chỉ đáp: “Bảo cậu ta là, chui là từ chỗ nào thì xéo về chỗ đó đi!”
Công ty của y và Lâm Duệ đi công tác, giữa đường xảy ra tai nạn. Y may mắn không sao, lại ở hành lang bệnh viện nghe người ta đồn rằng – Lâm Duệ thế mà có phúc, bị thương có tí mà người nhà đã tất tả từ xa chạy về đấy, sắp đến nơi rồi kìa.
Ồ, Cố Ngôn Đình thành người nhà cậu ta từ bao giờ thế.
Đường Dịch đứng chờ hắn ở cầu thang bệnh viện, khi hắn vừa đến, thì tát ngay cho hắn một phát.
Y chưa bao giờ thất vọng về hắn đến vậy.
“Cố Ngôn Đình, anh chỉ lo cho Lâm Duệ, cậu ta vừa gọi một cái là đã cúp đuôi chạy đến đây. Anh không nghĩ rằng trên cái xe đó cũng có tôi à? Anh đặt tôi ở đâu? Vạn nhất tôi có bị làm sao phải phẫu thuật, thì ngay cả người ký tên tiền phẫu cũng không có.”
Đường Dịch là cô nhi.
Một đứa trẻ không cha không mẹ, để lớn lên đến từng tuổi này cần phải cố gắng biết bao nhiêu. Tình cảm của y không nhiều, vì hoàn cảnh hun đúc, y chỉ có thể cảnh giác nơi nơi, không dám đặt tình cảm của mình vào đâu quá nhiều. Tất cả nhiệt tình của y đã trút hết vào một người, tiếc là người đó lại chẳng coi nó ra cái thá gì.
Y lại nhớ đến bức ảnh Lâm Duệ trong ví Cố Ngôn Đình, đặt ở vị trí trang trọng nhất; lại nhớ đến bức thư hắn gửi cho cậu, lời lẽ phiến tình không tả nối:
“Đường Dịch ấy à, phiền chết đi được. Tại cậu ta cứ quấn lấy anh ấy chứ, chứ anh có thích cậu ta đâu! Đá đi còn không được ấy!”
Ngày gửi mail đó là ngay sau ngày họ chụp ảnh cưới.
….Y mệt rồi. Nên y nói chia tay.
Mà từ đầu đến cuối, Cố Ngôn Đình cứ đứng đực ra đó, không thốt lên được lời nào.
Thể loại: hài, bựa, bỉ, ngốc thụ, bựa bỉ mặt dày không biết xấu hổ công.
Couple: Lâm tiểu ngốc x không biết xấu hổ
Edit: viễn
Lâm tiểu ngốc rất sợ ba mẹ giả vờ trấn định, ôm đầu gối canh giữ ở ngoài cửa phòng ba mẹ, để ngừa hai lão thương tâm quá độ, sau đó nghe được chính là Nhị Khuyết mẹ của mình xem Hàn kịch, trừ khi quảng cáo thì tiếng cười vang lên tới ba mươi phút: “Chồng à, anh mau nhìn, anh mau nhìn nam diễn viên kia, a ha ha ha ha ha ha ha ha ha….”
Lâm tiểu ngốc hắc tuyến….
Couple: Lâm tiểu ngốc x không biết xấu hổ
Edit: viễn
Lâm tiểu ngốc rất sợ ba mẹ giả vờ trấn định, ôm đầu gối canh giữ ở ngoài cửa phòng ba mẹ, để ngừa hai lão thương tâm quá độ, sau đó nghe được chính là Nhị Khuyết mẹ của mình xem Hàn kịch, trừ khi quảng cáo thì tiếng cười vang lên tới ba mươi phút: “Chồng à, anh mau nhìn, anh mau nhìn nam diễn viên kia, a ha ha ha ha ha ha ha ha ha….”
Lâm tiểu ngốc hắc tuyến….
Thể loại: Võng phối, điềm văn.
Diễn viên: Tưởng Thập (Thập Tịch), Lạc Dĩ Thần (Lạc Thành)
Phối hợp diễn: thành viên xã đoàn Thích kịch truyền thanh
Cái khác: Trì Thụy, nam thần anh không thể nhìn nhầm, võng phối, đam mỹ
Số chương: 6
Editor: Lâm Mộc Miên
Tiểu kịch trường
Thập Tịch: Sao trước đây anh lại thích em? Em thích kéo âm, kéo thật lâu >.
Lạc Thành: Nhìn lầm =. =
Thập Tịch: (ノへ ̄,) không để ý tới anh! Đã biết anh không yêu thích em! Vậy sao anh còn muốn cùng với em!
Lạc Thành: … vừa ý XD
Thập Tịch: o(*////▽////*)q
Diễn viên: Tưởng Thập (Thập Tịch), Lạc Dĩ Thần (Lạc Thành)
Phối hợp diễn: thành viên xã đoàn Thích kịch truyền thanh
Cái khác: Trì Thụy, nam thần anh không thể nhìn nhầm, võng phối, đam mỹ
Số chương: 6
Editor: Lâm Mộc Miên
Tiểu kịch trường
Thập Tịch: Sao trước đây anh lại thích em? Em thích kéo âm, kéo thật lâu >.
Lạc Thành: Nhìn lầm =. =
Thập Tịch: (ノへ ̄,) không để ý tới anh! Đã biết anh không yêu thích em! Vậy sao anh còn muốn cùng với em!
Lạc Thành: … vừa ý XD
Thập Tịch: o(*////▽////*)q
Tên gốc: Bắc kinh địa thiết nhất hào tuyến
Tình trạng: Hoàn (25 chương)
Edit: Luna
Thể loại: Hoan hỉ oan gia, nhẹ nhàng ấm áp, HE
Câu chuyện kể về việc một bác sĩ thú y tiểu bạch kiểm đã phải trải qua đủ các loại thể xác và tinh thần bi thống dằn vặt nơi tàu điện ngầm.
Cuối cùng quỷ thần xui khiến bị chính oan gia mặt người dạ thú đánh bại!
Bối cảnh cố sự này mặc dù là Bắc Kinh, nhưng tình tiết như có phụ họa, tin tưởng ta, cũng không trùng hợp! Hắc hắc. Văn này 1V1, tuyệt đối ấm áp nhẹ nhàng, HE!
Nội dung nhãn: Hoan hỉ oan gia giao hợp đô thị tình duyên
Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Bình An, Nhâm Thủ ┃ Phối hợp diễn: Trần Phi Phi, Mặc Oa Tử, v.v... ┃ Khác: Hoan hỉ oan gia, nhẹ nhàng ấm áp
Tình trạng: Hoàn (25 chương)
Edit: Luna
Thể loại: Hoan hỉ oan gia, nhẹ nhàng ấm áp, HE
Câu chuyện kể về việc một bác sĩ thú y tiểu bạch kiểm đã phải trải qua đủ các loại thể xác và tinh thần bi thống dằn vặt nơi tàu điện ngầm.
Cuối cùng quỷ thần xui khiến bị chính oan gia mặt người dạ thú đánh bại!
Bối cảnh cố sự này mặc dù là Bắc Kinh, nhưng tình tiết như có phụ họa, tin tưởng ta, cũng không trùng hợp! Hắc hắc. Văn này 1V1, tuyệt đối ấm áp nhẹ nhàng, HE!
Nội dung nhãn: Hoan hỉ oan gia giao hợp đô thị tình duyên
Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Bình An, Nhâm Thủ ┃ Phối hợp diễn: Trần Phi Phi, Mặc Oa Tử, v.v... ┃ Khác: Hoan hỉ oan gia, nhẹ nhàng ấm áp
Cô là một nữ sát thủ rất có năng lực thuộc tập đoàn sát thủ, kiêu ngạo, tao nhã, tự tin, luôn nhận những nhiệm vụ nguy hiểm cấp cao, tính tình biến thái cuồng nhiệt, đàn ông, đối với cô mà nói tiện tay thì sẽ có, bất kể là quý công tử, hay hoàng tử, hay các soái ca và cũng có thể là những người đàn ông mạnh mẽ.
Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị, một tập đoàn đa quốc gia, lãnh khốc, âm u, phúc hắc, nhân vật được cả hai giới thiện ác (hắc bạch) cung kính như Phật, đàn bà, chỉ cần anh ngoắc tay một cái sẽ có vô vàn người chạy đến, bất kể là siêu minh tinh hay người mẫu xinh đẹp, đứng ở top đầu, anh chỉ cần muốn là được. Có nhiều tiền như vậy, nên dùng như thế nào, mới có ý nghĩa?
Hai người tự tin hết sức, tự kỷ cực độ, lại có nét tương đồng là sự cuồng vọng. Nếu ở cùng một chỗ, sẽ có kết quả gì?
Một lần trong khi thực hiện nhiệm vụ, cô lựa chọn anh làm mục tiêu để lẫn vào yến hội, đêm hôm đó, cô xinh đẹp quyến rũ, phong tình bắn ra bốn phía, ưu tú mười phần, ngăn đón anh từ xa, ở trên người anh thực hiện đủ loại hấp dẫn.
Một đêm đó, vừa lúc anh đang thiếu một cô bạn gái, đối mặt với sự chủ động, đưa đến tận miệng của cô gái xinh đẹp kia, anh không hề cự tuyệt, biết rõ cặp mắt này tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, nhưng anh vẫn dẫn cô tiến vào yến hội, bởi vì, đối với cô, anh nảy sinh cảm giác thú vị.
Một đêm đó, màn đấu súng kịch liệt diễn ra trong yến hội, một mình cô đối đầu với mười người, ung dung tự tại. Khi nhiệm vụ kết thúc, thời điểm cô định rời đi, lại bị hai tên áo đen ngăn lại.
"Không muốn chết thì tránh ra." Cô lạnh lùng nheo mắt, tức giận bừng bừng.
"Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, hiện tại, cô nên báo đáp ngài ấy." Hai áo đen bình tĩnh nói.
Cô nghiêng đầu nhìn chiếc xe màu đen cách đó không xa, khóe miệng nở nụ cười mê người, "Nói với hắn một tiếng, hắn không có tư cách."
"Vậy xin đắc tội." Hai tên áo đen tiến lên, cô ra trận với hai bàn tay không, lại phát hiện sự tình có vẻ nghiêm trọng hơn, đầu của cô bắt đầu choáng váng.
Cái gì? Đáng ghét, cái tên đàn ông thúi này, sao lại động tay chân với mình chứ?
Lúc cô tỉnh lại, có hai người đang nằm trên chiếc giường rộng, đang tiến hành một bộ phim hành động mà thiếu nhi không nên xem, cô trình diễn màn dạng chân hình chữ Đại - chơi đùa rất vui vẻ, còn một người đàn ông đè lên người cô, hướng về phía cô, nở nụ cười đắc ý, "Tiểu thư, tôi làm ăn không thể để lỗ vốn."
"Thả tôi ra, tôi sẽ hầu hạ anh thoải mái hơn." Cô nhíu mày, không hề hứng thú.
Giống như chịu đựng sự khiêu chiến, anh buông cô ra, xem cô gái kiều mỵ, khó bảo trước mắt. Anh tà mị nhếch môi, hưởng thụ trò chơi thuần phục thú cưng.
Hai người ở trên giường, kịch liệt chiến đấu, đàn bà ngoan độc, đàn ông tà ác, từ trên giường rồi xuống dưới giường, khiến người ta phải bội phục, mãi đến khi cô bị anh chặt chẽ đè trên mặt đất, một trận địa khác lại sắp được triển khai.
Đoạn ngắn đặc sắc:
"Làm người phụ nữ của tôi."
"Anh xác định trái tim của mình rất khoẻ." Cô cười lạnh nhìn anh.
"Chỗ mạnh mẽ và lạnh nhạt nhất của tôi, là trái tim." Anh nheo mắt trả lời.
"Phải xem tâm tình." Cô khinh thường xoay người đi.
"Trừ tôi ra, không được lại gần bất kể tên đàn ông nào hết."
"Anh xác định bản thân mình có thể thỏa mãn được tôi?" Cô nhíu nhíu mày, theo bản năng hướng tới nơi nào đó, cực kì hoài nghi.
"Có thể." Anh tự tin đáp.
Đêm hôm đó, anh liễu mạng thực hiện một đêm tám lần.
"Thu tay lại đi! Chúng ta kết hôn?"
"Kẻ thù của em ở khắp nơi, anh khẳng định mình có năng lực bảo vệ em chứ?" Cô đón đầu, trong mắt loé ra vẻ hạnh phúc.
"Ở bên cạnh tôi, em sẽ được an toàn." Anh nhếch môi.
Mỗi lần đi đâu, đằng trước và phía sau cô, cũng có không ít hơn 20 người bảo vệ bậc cao đi theo mình.
Kẻ thù của cô chính là kẻ thù của anh, dù ở chân trời góc biển, anh cũng sẽ đuổi giết.
Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Lãnh thị, một tập đoàn đa quốc gia, lãnh khốc, âm u, phúc hắc, nhân vật được cả hai giới thiện ác (hắc bạch) cung kính như Phật, đàn bà, chỉ cần anh ngoắc tay một cái sẽ có vô vàn người chạy đến, bất kể là siêu minh tinh hay người mẫu xinh đẹp, đứng ở top đầu, anh chỉ cần muốn là được. Có nhiều tiền như vậy, nên dùng như thế nào, mới có ý nghĩa?
Hai người tự tin hết sức, tự kỷ cực độ, lại có nét tương đồng là sự cuồng vọng. Nếu ở cùng một chỗ, sẽ có kết quả gì?
Một lần trong khi thực hiện nhiệm vụ, cô lựa chọn anh làm mục tiêu để lẫn vào yến hội, đêm hôm đó, cô xinh đẹp quyến rũ, phong tình bắn ra bốn phía, ưu tú mười phần, ngăn đón anh từ xa, ở trên người anh thực hiện đủ loại hấp dẫn.
Một đêm đó, vừa lúc anh đang thiếu một cô bạn gái, đối mặt với sự chủ động, đưa đến tận miệng của cô gái xinh đẹp kia, anh không hề cự tuyệt, biết rõ cặp mắt này tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm, nhưng anh vẫn dẫn cô tiến vào yến hội, bởi vì, đối với cô, anh nảy sinh cảm giác thú vị.
Một đêm đó, màn đấu súng kịch liệt diễn ra trong yến hội, một mình cô đối đầu với mười người, ung dung tự tại. Khi nhiệm vụ kết thúc, thời điểm cô định rời đi, lại bị hai tên áo đen ngăn lại.
"Không muốn chết thì tránh ra." Cô lạnh lùng nheo mắt, tức giận bừng bừng.
"Tiểu thư, theo lời của tổng giám đốc, hiện tại, cô nên báo đáp ngài ấy." Hai áo đen bình tĩnh nói.
Cô nghiêng đầu nhìn chiếc xe màu đen cách đó không xa, khóe miệng nở nụ cười mê người, "Nói với hắn một tiếng, hắn không có tư cách."
"Vậy xin đắc tội." Hai tên áo đen tiến lên, cô ra trận với hai bàn tay không, lại phát hiện sự tình có vẻ nghiêm trọng hơn, đầu của cô bắt đầu choáng váng.
Cái gì? Đáng ghét, cái tên đàn ông thúi này, sao lại động tay chân với mình chứ?
Lúc cô tỉnh lại, có hai người đang nằm trên chiếc giường rộng, đang tiến hành một bộ phim hành động mà thiếu nhi không nên xem, cô trình diễn màn dạng chân hình chữ Đại - chơi đùa rất vui vẻ, còn một người đàn ông đè lên người cô, hướng về phía cô, nở nụ cười đắc ý, "Tiểu thư, tôi làm ăn không thể để lỗ vốn."
"Thả tôi ra, tôi sẽ hầu hạ anh thoải mái hơn." Cô nhíu mày, không hề hứng thú.
Giống như chịu đựng sự khiêu chiến, anh buông cô ra, xem cô gái kiều mỵ, khó bảo trước mắt. Anh tà mị nhếch môi, hưởng thụ trò chơi thuần phục thú cưng.
Hai người ở trên giường, kịch liệt chiến đấu, đàn bà ngoan độc, đàn ông tà ác, từ trên giường rồi xuống dưới giường, khiến người ta phải bội phục, mãi đến khi cô bị anh chặt chẽ đè trên mặt đất, một trận địa khác lại sắp được triển khai.
Đoạn ngắn đặc sắc:
"Làm người phụ nữ của tôi."
"Anh xác định trái tim của mình rất khoẻ." Cô cười lạnh nhìn anh.
"Chỗ mạnh mẽ và lạnh nhạt nhất của tôi, là trái tim." Anh nheo mắt trả lời.
"Phải xem tâm tình." Cô khinh thường xoay người đi.
"Trừ tôi ra, không được lại gần bất kể tên đàn ông nào hết."
"Anh xác định bản thân mình có thể thỏa mãn được tôi?" Cô nhíu nhíu mày, theo bản năng hướng tới nơi nào đó, cực kì hoài nghi.
"Có thể." Anh tự tin đáp.
Đêm hôm đó, anh liễu mạng thực hiện một đêm tám lần.
"Thu tay lại đi! Chúng ta kết hôn?"
"Kẻ thù của em ở khắp nơi, anh khẳng định mình có năng lực bảo vệ em chứ?" Cô đón đầu, trong mắt loé ra vẻ hạnh phúc.
"Ở bên cạnh tôi, em sẽ được an toàn." Anh nhếch môi.
Mỗi lần đi đâu, đằng trước và phía sau cô, cũng có không ít hơn 20 người bảo vệ bậc cao đi theo mình.
Kẻ thù của cô chính là kẻ thù của anh, dù ở chân trời góc biển, anh cũng sẽ đuổi giết.