Truyện Mới
Editor: Dú
Độ dài: 92 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại (mỗi PN gồm nhiều phần)
Thể loại: Hiện đại đô thị, vườn trường, thầy giáo dạy hóa công x học sinh thụ
Diễn viên: Lý Gia Đồ, Tô Đồng cùng các nhân vật phụ khác.
Muốn tìm bạn | giường
Mời gõ 3935474
Từ thứ hai đến thứ sáu tiếp đón xử nam
Thứ bảy và chủ nhật tiếp đón đàn ông có kinh nghiệm
Chú ý: Xử nam không có kinh nghiệm, xin đừng dùng sức.
Lông mày tinh xảo của cậu giật giật, nhìn lên phía trên lại thấy một thông tin khác về người viết:
16 177 63 0 ở qy 26746732X
Quả thật là vừa đơn giản vừa rõ ràng, tóm gọn thông tin của người viết. Lý Gia Đồ nhìn dãy số kia, nghĩ thầm, chiều cao 177cm, nặng 63kg có phải hơi gầy hay không. Mười sáu tuổi, khả năng cao nhất là lớp 11 nhỉ?
Nghi hoặc ấy chợt lóe trong đầu cậu nhưng cậu cũng không để ý nữa, bước ra khỏi nhà vệ sinh
Độ dài: 92 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại (mỗi PN gồm nhiều phần)
Thể loại: Hiện đại đô thị, vườn trường, thầy giáo dạy hóa công x học sinh thụ
Diễn viên: Lý Gia Đồ, Tô Đồng cùng các nhân vật phụ khác.
Muốn tìm bạn | giường
Mời gõ 3935474
Từ thứ hai đến thứ sáu tiếp đón xử nam
Thứ bảy và chủ nhật tiếp đón đàn ông có kinh nghiệm
Chú ý: Xử nam không có kinh nghiệm, xin đừng dùng sức.
Lông mày tinh xảo của cậu giật giật, nhìn lên phía trên lại thấy một thông tin khác về người viết:
16 177 63 0 ở qy 26746732X
Quả thật là vừa đơn giản vừa rõ ràng, tóm gọn thông tin của người viết. Lý Gia Đồ nhìn dãy số kia, nghĩ thầm, chiều cao 177cm, nặng 63kg có phải hơi gầy hay không. Mười sáu tuổi, khả năng cao nhất là lớp 11 nhỉ?
Nghi hoặc ấy chợt lóe trong đầu cậu nhưng cậu cũng không để ý nữa, bước ra khỏi nhà vệ sinh
Edit: Sa Nguyên
Beta: Belfran
Nội dung: xuyên qua thời không cải trang giả dạng hệ thống khoái xuyên
Nhân vật chính: Ngô Trăn Suất ( Mục Kỳ) ┃ Phối hợp diễn: Mạc Dật ┃ Nhãn : khoái xuyên, nhiệm vụ
Ngô Trăn Suất chính là ta, ta vốn là một người có thể sắm vai chuyên nghiệp các nhân vật trong tiểu thuyết.
Cuộc đời của ta chưa từng thất bại,cho đến khi ta nhận diễn trong một bộ đam mỹ tiểu thuyết.
Vạn vạn không ngờ, kia cũng là dấu mốc bắt đầu cho kiếp sống bất vô oán hối của ta.
Một câu giới thiệu vắn tắt: diễn người khác, chúng ta đặc biệt chuyên nghiệp.
Là văn dạng “Vạn vạn không ngờ”, nhân vật chính là công (theo tụi tui thì là thụ), thuộc tính tiện manh, khôi hài phun tào, chỉ để giải trí!
Beta: Belfran
Nội dung: xuyên qua thời không cải trang giả dạng hệ thống khoái xuyên
Nhân vật chính: Ngô Trăn Suất ( Mục Kỳ) ┃ Phối hợp diễn: Mạc Dật ┃ Nhãn : khoái xuyên, nhiệm vụ
Ngô Trăn Suất chính là ta, ta vốn là một người có thể sắm vai chuyên nghiệp các nhân vật trong tiểu thuyết.
Cuộc đời của ta chưa từng thất bại,cho đến khi ta nhận diễn trong một bộ đam mỹ tiểu thuyết.
Vạn vạn không ngờ, kia cũng là dấu mốc bắt đầu cho kiếp sống bất vô oán hối của ta.
Một câu giới thiệu vắn tắt: diễn người khác, chúng ta đặc biệt chuyên nghiệp.
Là văn dạng “Vạn vạn không ngờ”, nhân vật chính là công (theo tụi tui thì là thụ), thuộc tính tiện manh, khôi hài phun tào, chỉ để giải trí!
Nhân vật chính: Chu Khải, Dư Dương ┃ phối hợp diễn: Chúc Vân Tường, Du Tiệp, Tưởng Vũ Châu
Edit: Anne
Từ trước tới nay thì Chu Khải chưa bao giờ yêu thương ai vô điều kiện, còn Dư Dương thì lại không bao giờ có đủ dũng khí để chia tay người yêu. Đây chính là truyện về một nghiêm túc, thâm tình, lưu manh với một con cừu nhỏ. Nói chung là về hai người gặp nhau tại Đức, Nordrhein Westfalen, và yêu nhau
Edit: Anne
Từ trước tới nay thì Chu Khải chưa bao giờ yêu thương ai vô điều kiện, còn Dư Dương thì lại không bao giờ có đủ dũng khí để chia tay người yêu. Đây chính là truyện về một nghiêm túc, thâm tình, lưu manh với một con cừu nhỏ. Nói chung là về hai người gặp nhau tại Đức, Nordrhein Westfalen, và yêu nhau
Mưa đã mấy hôm, từng cơn mưa kéo đến liên tiếp khiến mùi đất tươi mát xộc lên không ngừng. Bầu trời không quá âm u mà nó được phủ một lớp màng mỏng, cảm tưởng chỉ cần đưa tay vén lên thì mọi thứ bên ngoài sẽ hiện ra trước mắt.
Mặc áo mưa, xỏ ủng, chiếc kính được ném lên mặt bàn. Vừa đến cửa chính, một thoáng suy nghĩ chạy qua, lại quay về bàn làm việc mò mẫm tìm chiếc mp3 đã cũ từ lâu cùng đôi tai nghe chết một bên. Mặc kệ, cứ đen lên. Nhắm mắt bấm chọn ngẫu nghiên, bài hát đang chạy là một giai điệu quen thuộc không thể nhớ tên. Đẩy cửa bước ra và chọn bên phải. Mưa vồ lên người, tranh nhau táp vào mặt, trườn qua những khe hở xuống cổ. Âm thanh rào rạo từng đợt và âm điệu quen thuộc bên tai cứ thế quấn quýt lẫn nhau. Giẫm chân phải vào một vũng nước đọng nổi đầy bong bóng, nước bắn lên tung tóe. Mỉm cười nhảy sang vũng bên cạnh bằng chân kia. Cứ thế, cứ thế…
Bên đường có hai nhóc con, nửa người trong mái hiên, nửa kia cố nhoài ra ngoài chọc những bong bóng đang nổi trên mặt nước. Một nhóc trong tay cầm một lọ nhựa, bên trong là mấy con bọ nhỏ nâu sẫm có cánh, có lẽ là mấy con mối. Ngày xưa, ừ đúng, ngày trước ấy. Mối phải đựng trong xô chậu mới đủ và giờ chỉ là mấy con, nhưng chí ít vẫn có. Mấy nhóc này còn may mắn chán. Nhìn ngắm hai đứa nhóc này và nghĩ về những ký ức xưa cũ thật giống như đang thưởng thức một món ăn mỹ vị tuyệt vời giữa bàn tiệc toàn những món chán ngắt và quen thuộc đến mòn mắt mỗi ngày.
Tôi thường tự hỏi không biết ký ức của con người sớm lưu giữ lại được nhất là khi nào và bắt đầu từ đâu?
Nếu bạn bảo đó là một khoảnh khắc thì tôi cảm thấy thật sự thán phục bạn. Nó thật là kỳ diệu. Nó giống như một tiếng tuyết còi và trận bóng là cuộc đời sẽ diễn ra vậy.
Còn tôi, cuộc đời tôi chính là những thước phim nhạt, trước khi tôi kịp nắm băt chúng thì chúng đã bay đi mất rồi. à ký ức của tôi bắt đầu với liền một mạch vài ba khung hình dần dần trở nên rõ ràng…
Mặc áo mưa, xỏ ủng, chiếc kính được ném lên mặt bàn. Vừa đến cửa chính, một thoáng suy nghĩ chạy qua, lại quay về bàn làm việc mò mẫm tìm chiếc mp3 đã cũ từ lâu cùng đôi tai nghe chết một bên. Mặc kệ, cứ đen lên. Nhắm mắt bấm chọn ngẫu nghiên, bài hát đang chạy là một giai điệu quen thuộc không thể nhớ tên. Đẩy cửa bước ra và chọn bên phải. Mưa vồ lên người, tranh nhau táp vào mặt, trườn qua những khe hở xuống cổ. Âm thanh rào rạo từng đợt và âm điệu quen thuộc bên tai cứ thế quấn quýt lẫn nhau. Giẫm chân phải vào một vũng nước đọng nổi đầy bong bóng, nước bắn lên tung tóe. Mỉm cười nhảy sang vũng bên cạnh bằng chân kia. Cứ thế, cứ thế…
Bên đường có hai nhóc con, nửa người trong mái hiên, nửa kia cố nhoài ra ngoài chọc những bong bóng đang nổi trên mặt nước. Một nhóc trong tay cầm một lọ nhựa, bên trong là mấy con bọ nhỏ nâu sẫm có cánh, có lẽ là mấy con mối. Ngày xưa, ừ đúng, ngày trước ấy. Mối phải đựng trong xô chậu mới đủ và giờ chỉ là mấy con, nhưng chí ít vẫn có. Mấy nhóc này còn may mắn chán. Nhìn ngắm hai đứa nhóc này và nghĩ về những ký ức xưa cũ thật giống như đang thưởng thức một món ăn mỹ vị tuyệt vời giữa bàn tiệc toàn những món chán ngắt và quen thuộc đến mòn mắt mỗi ngày.
Tôi thường tự hỏi không biết ký ức của con người sớm lưu giữ lại được nhất là khi nào và bắt đầu từ đâu?
Nếu bạn bảo đó là một khoảnh khắc thì tôi cảm thấy thật sự thán phục bạn. Nó thật là kỳ diệu. Nó giống như một tiếng tuyết còi và trận bóng là cuộc đời sẽ diễn ra vậy.
Còn tôi, cuộc đời tôi chính là những thước phim nhạt, trước khi tôi kịp nắm băt chúng thì chúng đã bay đi mất rồi. à ký ức của tôi bắt đầu với liền một mạch vài ba khung hình dần dần trở nên rõ ràng…
Thể loại: Xuyên không, nữ phụ
Bạn đã từng vào một tình yêu vĩnh cửu không? Và cả những thứ gọi là kiếp sau nữa?
Chuyện xảy ra vào 3000 năm trước, khi trời và đất mới được hình thành, giữa thiên thần và ác quỷ đã xảy ra một trận chiến để tranh giành quyền cai quản đất trời.
Nhưng giữa đống hỗn độn ấy lại có một tình yêu được nảy sinh giữa một cô gái thiên thần và một chàng trai ác quỷ. Nhưng đó là điều không thể nào chấp nhận được bởi vì thiên thần và ác quỷ là hai thế giới hoàn toàn khác nhau nên tình yêu giữa họ đã bị ngăn cản bởi hai thế lực. Cả gia đình của chàng trai và cô gái đã bị đày đến một vực sâu không đáy. Nhưng may thay thượng đế tối cao đã cho họ một cơ hội để đến với nhau. Người đã ban một lời hứa rằng 3000 năm sau họ sẽ được thoát khỏi vực sâu đó trở thành người và họ có thể đến với nhau.
Đến sau này, khi đã được đầu thai thành người thì họ vẫn chỉ là hai đường thẳng song song.
Cô là con gái của người đứng đầu FBI và CIA còn anh lại là ông trùm MAFIA. Anh đã giết chết cả gia đình cô để trả thù cho người con gái anh yêu còn cô vì hận thù mà trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn giết anh để trả thù cho gia đình.
Tưởng chừng như mọi chuyện đã kết thúc nhưng "cuộc sống đâu lường trước điều gì". Cả gia đình cô và anh đã bị xuyên vào một cuốn truyện ngôn tình mang tên "Bảo bối, em là của chúng tôi". Anh trở thành nam chính còn cô cư nhiên lại trở thành nữ phụ. Từ đó bánh xe định mệnh chính thức lăn bánh đẩy đưa số phận của những con người đến những cuồng quay mới. Và liệu lời hứa năm xưa của thượng đế có được thực hiện? Tử đằng đã héo có thể lại nở hoa?
Bạn đã từng vào một tình yêu vĩnh cửu không? Và cả những thứ gọi là kiếp sau nữa?
Chuyện xảy ra vào 3000 năm trước, khi trời và đất mới được hình thành, giữa thiên thần và ác quỷ đã xảy ra một trận chiến để tranh giành quyền cai quản đất trời.
Nhưng giữa đống hỗn độn ấy lại có một tình yêu được nảy sinh giữa một cô gái thiên thần và một chàng trai ác quỷ. Nhưng đó là điều không thể nào chấp nhận được bởi vì thiên thần và ác quỷ là hai thế giới hoàn toàn khác nhau nên tình yêu giữa họ đã bị ngăn cản bởi hai thế lực. Cả gia đình của chàng trai và cô gái đã bị đày đến một vực sâu không đáy. Nhưng may thay thượng đế tối cao đã cho họ một cơ hội để đến với nhau. Người đã ban một lời hứa rằng 3000 năm sau họ sẽ được thoát khỏi vực sâu đó trở thành người và họ có thể đến với nhau.
Đến sau này, khi đã được đầu thai thành người thì họ vẫn chỉ là hai đường thẳng song song.
Cô là con gái của người đứng đầu FBI và CIA còn anh lại là ông trùm MAFIA. Anh đã giết chết cả gia đình cô để trả thù cho người con gái anh yêu còn cô vì hận thù mà trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn giết anh để trả thù cho gia đình.
Tưởng chừng như mọi chuyện đã kết thúc nhưng "cuộc sống đâu lường trước điều gì". Cả gia đình cô và anh đã bị xuyên vào một cuốn truyện ngôn tình mang tên "Bảo bối, em là của chúng tôi". Anh trở thành nam chính còn cô cư nhiên lại trở thành nữ phụ. Từ đó bánh xe định mệnh chính thức lăn bánh đẩy đưa số phận của những con người đến những cuồng quay mới. Và liệu lời hứa năm xưa của thượng đế có được thực hiện? Tử đằng đã héo có thể lại nở hoa?
Thể loại: Hệ thống, đam mỹ, 1×1, ABO, khoái xuyên, chủ thụ,....
Lưu ý: Truyện này ta viết cho nên sẽ hoàn toàn phi logic, điều do ta tự sáng tạo thế giới trong đầu, cho nên nghiêm cấm thành phần nghiêm túc nhảy hố, nếu đã nhảy hố thì nhiệt liệt hoan nghênh. %(^3^)%
Gia tộc Hạ có một luật lệ, bất cứ thành viên nào khi đến tuổi thành niên sẽ phải trải qua một thí nghiệm nghiêm khắc của hệ thống. Sau khi trải qua sẽ được gia tộc thực hiện một điều ước nhưng nếu thất bại thì sẽ phải gánh chịu thảm hại.
Tuy nhiên, gia tộc từng thành viên nhà cậu chả có lấy ai thất bại, riêng cậu chẳng ai dám tự tin rằng cậu sẽ thành công. Cho nên cậu lười biếng ngủ nướng trong nhà không muốn cái thứ hệ thống đó quấy phá, tìm đến bèn mặc kệ nó. Ai biết nó chỉ hăm dọa một câu cả gia tộc chẳng tiếc rẻ cậu quẳng cậu đi một cách tàn nhẫn a~
Trên đời này còn có người nào thống khổ hơn cậu đâu chứ. (TT^TT)
Lưu ý: Truyện này ta viết cho nên sẽ hoàn toàn phi logic, điều do ta tự sáng tạo thế giới trong đầu, cho nên nghiêm cấm thành phần nghiêm túc nhảy hố, nếu đã nhảy hố thì nhiệt liệt hoan nghênh. %(^3^)%
Gia tộc Hạ có một luật lệ, bất cứ thành viên nào khi đến tuổi thành niên sẽ phải trải qua một thí nghiệm nghiêm khắc của hệ thống. Sau khi trải qua sẽ được gia tộc thực hiện một điều ước nhưng nếu thất bại thì sẽ phải gánh chịu thảm hại.
Tuy nhiên, gia tộc từng thành viên nhà cậu chả có lấy ai thất bại, riêng cậu chẳng ai dám tự tin rằng cậu sẽ thành công. Cho nên cậu lười biếng ngủ nướng trong nhà không muốn cái thứ hệ thống đó quấy phá, tìm đến bèn mặc kệ nó. Ai biết nó chỉ hăm dọa một câu cả gia tộc chẳng tiếc rẻ cậu quẳng cậu đi một cách tàn nhẫn a~
Trên đời này còn có người nào thống khổ hơn cậu đâu chứ. (TT^TT)
Tên gốc: Trì niên Giản Nặc
Thể loại: ngôn tình, hiện đại
Convert: nothing_nhh (TTV)
Nhân vật chính: Giản Nặc & Cốc Trì.
Số chương: 47
Editor: Wordpress Lạc Thần: 4c đầu + giới thiệu, June_duahau 43c còn lại
Có lẽ số phận tồn tại chỉ đơn giản là muốn đùa cợt con người, khiến cho họ bị cuốn vào những sóng gió biến động của cuộc đời, khiến cho họ lầm lỡ để lạc mất tình yêu vẫn luôn dành cho nhau, đã không còn nhận ra ai mới là phương thuốc chữa lành bệnh cho ai?!
Khi tình cảm đã không còn gì ràng buộc, lẽ dĩ nhiên người ta sẽ không còn đo đạc khoảng cách với người mình yêu, chỉ mơ hồ cảm thấy nhìn bước chân người ấy đi xa dần, khoảng cách gần trong gang tấc thoáng chốc đã trở thành chân trời góc bể, hạnh phúc đã từng nắm chắc trong tay giờ lại như dòng chảy lặng lẽ của chiếc đồng hồ cát, muốn giữ cũng không được…
Nhưng, trên đời này còn có tình yêu mãi mãi không già, khi hai trái tim luôn hướng về nhau, bền chặt mãi cho đến bạc đầu!
Anh không buông tay, em cũng không buông tay, hai chúng ta sẽ kịp giữ trọn vẹn lời hứa nắm tay nhau đi đến suốt cuộc đời.
P/s: Trì niên là năm tháng đã trôi qua.
Không đơn giản là một câu chuyện tình ngọt ngào và lãng mạn như cổ tích. Tình yêu chớm nở và bắt đầu trong những năm tháng ngọt ngào thời sinh viên, càng sâu đậm, nhiệt tình hơn sau những năm tháng xa cách vì sự sắp đặt trớ trêu của số phận, và kết thúc với một lời hứa sẽ mãi nắm tay cho đến suốt cuộc đời này.
Thể loại: ngôn tình, hiện đại
Convert: nothing_nhh (TTV)
Nhân vật chính: Giản Nặc & Cốc Trì.
Số chương: 47
Editor: Wordpress Lạc Thần: 4c đầu + giới thiệu, June_duahau 43c còn lại
Có lẽ số phận tồn tại chỉ đơn giản là muốn đùa cợt con người, khiến cho họ bị cuốn vào những sóng gió biến động của cuộc đời, khiến cho họ lầm lỡ để lạc mất tình yêu vẫn luôn dành cho nhau, đã không còn nhận ra ai mới là phương thuốc chữa lành bệnh cho ai?!
Khi tình cảm đã không còn gì ràng buộc, lẽ dĩ nhiên người ta sẽ không còn đo đạc khoảng cách với người mình yêu, chỉ mơ hồ cảm thấy nhìn bước chân người ấy đi xa dần, khoảng cách gần trong gang tấc thoáng chốc đã trở thành chân trời góc bể, hạnh phúc đã từng nắm chắc trong tay giờ lại như dòng chảy lặng lẽ của chiếc đồng hồ cát, muốn giữ cũng không được…
Nhưng, trên đời này còn có tình yêu mãi mãi không già, khi hai trái tim luôn hướng về nhau, bền chặt mãi cho đến bạc đầu!
Anh không buông tay, em cũng không buông tay, hai chúng ta sẽ kịp giữ trọn vẹn lời hứa nắm tay nhau đi đến suốt cuộc đời.
P/s: Trì niên là năm tháng đã trôi qua.
Không đơn giản là một câu chuyện tình ngọt ngào và lãng mạn như cổ tích. Tình yêu chớm nở và bắt đầu trong những năm tháng ngọt ngào thời sinh viên, càng sâu đậm, nhiệt tình hơn sau những năm tháng xa cách vì sự sắp đặt trớ trêu của số phận, và kết thúc với một lời hứa sẽ mãi nắm tay cho đến suốt cuộc đời này.
Edit: SCR0811
Raw: ngocquynh520Tô Nhược Mộng vất vả lắm mới chấp nhận được sự thật mình từ một nhân viên công vụ biến thành một cô thôn nữ.
Trong một đêm mưa gió bão bùng, nàng lại bị một tên nam nhân đẹp như tiên tử ăn sạch vào bụng.
Nhưng tại sao cái tên "Đạo tặc hái hoa" này còn chưa chịu đi? Còn nói nàng phải chịu trách nhiệm với hắn?
Được rồi, thu mỹ nam, làm ấm chăn cũng không tồi.
Nhưng mà, hắn lại là giáo chủ Ma giáo, kẻ thù vô số.
...
Chúng ta lén lút cưới nhau được không? Được!
Sinh cái bánh bao được không? Được!
Để giáo chúng đi làm ruộng được không? Được!
Người được chỉ phúc vi hôn tới cửa cầu hôn được không? Hắn muốn chết!
Cha ruột đến giành Thịnh Thế Điền Viên được không? Hắn đừng có mơ!
Bị ép buộc, chúng ta liền thay đổi triều đại được không? Không tệ!
Đoạn trích 1:
Ánh mắt của Lôi Ngạo Thiên xẹt qua đôi nam nữ trước mắt, chế nhạo: "Nương tử, dường như nhân phẩm của nàng không tốt lắm?"
Tô Nhược Mộng nhún vai, duỗi lưng, xoay người trở về nhà: "Phẩm chất của ta không tốt, bởi vậy chàng đừng có gì cái gì mà bắt ta chịu trách nhiệm!"
"Vậy để vi phu chịu trách nhiệm cho!" Mỗ nam vẻ mặt phấn chấn.
"Sao cũng được!" Mỗ nữ hắc tuyến đầy mặt, chân bước qua cửa lại rụt trở về: "Nếu chàng có thể làm cho bọn họ đừng tới phiền ta nữa, ta sẽ..."
"Phanh phanh phanh..." Bên tai truyền đến âm thanh của vật nặng rơi xuống, mỗ nữ quay đầu lại, chỉ thấy mỗi mình mỗ nam đang đứng phủi tay phía sau.
"Người đâu rồi?"
"Ném ra ngoài rồi. Sau này người nương tử ghét, cứ để vi phu tới thu thập."
Đoạn trích 2:
Tô Nhược Mộng buồn bực nhìn đám nam tử đang cặm cụi ăn, nâng trán hỏi: "Ngoài ăn ra các ngươi còn biết làm gì?"
Đám đông nam tử đồng loạt ngẩng đầu, nhất loạt lên tiếng: "Thưa phu nhân, thuộc hạ còn có thể giết người."
"Nhà ta không nuôi người nhàn hạ."
"... Chúng tôi có thể giết người để kiếm tiền hiếu kính phu nhân."
"Ta không thèm mấy đồng tiền đẫm máu đó."
"..." Đám đông nam tử liếc nhau một cái, ăn ý nói: "Xin phu nhân chỉ rõ!"
"Tất cả các ngươi đều đi làm ruộng cho ta!"
Đám đông nam tử buồn bã trong lòng: Giết người dễ, làm ruộng mới khó.
Đoạn trích 3:
"Nhược Mộng, ta là phụ thân của con đây!" Trung niên nam tử nói xong, lại giơ tay lau nước mắt, len lén liếc nhìn toàn cảnh của Thịnh Thế Điền Viên.
Tô Nhược Mộng lười biếng mân mê móng tay, nét mặt tươi cười như hoa, quay đầu nhìn nam tử đang ôm chặt nàng: "Phu quân, hình như tình hình tài chính gần đây của ma giáo các chàng không được khởi sắc lắm đúng không? Không thì, chàng bắt trói ông ta làm con tin để kiếm một khoản đi?"
Lôi Ngạo Thiên lộ vẻ mặt vui mừng, gật đầu như giã tỏi: "Vi phu tuân lệnh!" Nói xong, vung tay một cái, mấy nam tử ngứa tay phía sau lập tức ùa lên.
"Tô Nhược Mộng, ta là cha ruột của ngươi, là thừa tướng của Đông Lý quốc." Trung niên nam nhân giơ chân, giận đến mức ria mép dựng ngược.
"Nếu ông không phải thừa tướng, ông nghĩ ta còn thèm bắt trói ông sao?"
Lời của editor: Hố mới đào, không rõ số chương, không rõ lịch post, mong mọi người ủng hộ
Raw: ngocquynh520Tô Nhược Mộng vất vả lắm mới chấp nhận được sự thật mình từ một nhân viên công vụ biến thành một cô thôn nữ.
Trong một đêm mưa gió bão bùng, nàng lại bị một tên nam nhân đẹp như tiên tử ăn sạch vào bụng.
Nhưng tại sao cái tên "Đạo tặc hái hoa" này còn chưa chịu đi? Còn nói nàng phải chịu trách nhiệm với hắn?
Được rồi, thu mỹ nam, làm ấm chăn cũng không tồi.
Nhưng mà, hắn lại là giáo chủ Ma giáo, kẻ thù vô số.
...
Chúng ta lén lút cưới nhau được không? Được!
Sinh cái bánh bao được không? Được!
Để giáo chúng đi làm ruộng được không? Được!
Người được chỉ phúc vi hôn tới cửa cầu hôn được không? Hắn muốn chết!
Cha ruột đến giành Thịnh Thế Điền Viên được không? Hắn đừng có mơ!
Bị ép buộc, chúng ta liền thay đổi triều đại được không? Không tệ!
Đoạn trích 1:
Ánh mắt của Lôi Ngạo Thiên xẹt qua đôi nam nữ trước mắt, chế nhạo: "Nương tử, dường như nhân phẩm của nàng không tốt lắm?"
Tô Nhược Mộng nhún vai, duỗi lưng, xoay người trở về nhà: "Phẩm chất của ta không tốt, bởi vậy chàng đừng có gì cái gì mà bắt ta chịu trách nhiệm!"
"Vậy để vi phu chịu trách nhiệm cho!" Mỗ nam vẻ mặt phấn chấn.
"Sao cũng được!" Mỗ nữ hắc tuyến đầy mặt, chân bước qua cửa lại rụt trở về: "Nếu chàng có thể làm cho bọn họ đừng tới phiền ta nữa, ta sẽ..."
"Phanh phanh phanh..." Bên tai truyền đến âm thanh của vật nặng rơi xuống, mỗ nữ quay đầu lại, chỉ thấy mỗi mình mỗ nam đang đứng phủi tay phía sau.
"Người đâu rồi?"
"Ném ra ngoài rồi. Sau này người nương tử ghét, cứ để vi phu tới thu thập."
Đoạn trích 2:
Tô Nhược Mộng buồn bực nhìn đám nam tử đang cặm cụi ăn, nâng trán hỏi: "Ngoài ăn ra các ngươi còn biết làm gì?"
Đám đông nam tử đồng loạt ngẩng đầu, nhất loạt lên tiếng: "Thưa phu nhân, thuộc hạ còn có thể giết người."
"Nhà ta không nuôi người nhàn hạ."
"... Chúng tôi có thể giết người để kiếm tiền hiếu kính phu nhân."
"Ta không thèm mấy đồng tiền đẫm máu đó."
"..." Đám đông nam tử liếc nhau một cái, ăn ý nói: "Xin phu nhân chỉ rõ!"
"Tất cả các ngươi đều đi làm ruộng cho ta!"
Đám đông nam tử buồn bã trong lòng: Giết người dễ, làm ruộng mới khó.
Đoạn trích 3:
"Nhược Mộng, ta là phụ thân của con đây!" Trung niên nam tử nói xong, lại giơ tay lau nước mắt, len lén liếc nhìn toàn cảnh của Thịnh Thế Điền Viên.
Tô Nhược Mộng lười biếng mân mê móng tay, nét mặt tươi cười như hoa, quay đầu nhìn nam tử đang ôm chặt nàng: "Phu quân, hình như tình hình tài chính gần đây của ma giáo các chàng không được khởi sắc lắm đúng không? Không thì, chàng bắt trói ông ta làm con tin để kiếm một khoản đi?"
Lôi Ngạo Thiên lộ vẻ mặt vui mừng, gật đầu như giã tỏi: "Vi phu tuân lệnh!" Nói xong, vung tay một cái, mấy nam tử ngứa tay phía sau lập tức ùa lên.
"Tô Nhược Mộng, ta là cha ruột của ngươi, là thừa tướng của Đông Lý quốc." Trung niên nam nhân giơ chân, giận đến mức ria mép dựng ngược.
"Nếu ông không phải thừa tướng, ông nghĩ ta còn thèm bắt trói ông sao?"
Lời của editor: Hố mới đào, không rõ số chương, không rõ lịch post, mong mọi người ủng hộ
Độ dài: 94 chương
Edit: Wenny
Đang trong tình trạng thất nghiệp nên khi thấy trên mạng thông báo tìm người làm mà chỉ cần làm hoàn thành nhiệm vụ thì có ngay thù lao ba mươi triệu cho nên Tiêu Hòa điền đại bảng câu hỏi trên mạng. Tiểu tử nghèo Tiêu Hòa lập tức đỏ mắt nhận nhiệm vụ.
Mà công việc của hắn chính là tiến vào thế giới của một bệnh nhân tâm thần, chữa trị căn bệnh rối loạn đa nhân cách cực kỳ nghiêm trọng của vị này...
Bụng dạ khó lường, nóng nảy, âm u, nhõng nhẽo, kiêu ngạo, cố chấp… đủ loại nhân cách thế giới tinh thần ngàn kỳ vạn biến, Tiêu Hòa công lược từng cái từng cái, chỉ cảm thấy cả người không tốt.
Ba mươi triệu mềm muội tệ(1) không dễ kiếm, chỉ mong sau khi lấy được tiền hắn sẽ không đến mức vác thân vào viện tâm thần ở luôn.
(1)Mềm muội tệ (đọc là Ruan Mei Bi): cách đọc hài của nhân dân tệ (RMB)
#Cảnh báo trước khi nhảy hố:
Tác phẩm ý tưởng mới lạ, đủ loại nhân cách thế giới tinh thần ngàn kỳ vạn biến, tuy là văn xuyên nhanh nhưng ý tưởng độc đáo, diễn biến nhanh, tình cảm yêu hận phân minh, tình tiết khi thoải mái khi chập chùng, hành văn trôi chảy, đáng đọc đáng lưu trữ!
Edit: Wenny
Đang trong tình trạng thất nghiệp nên khi thấy trên mạng thông báo tìm người làm mà chỉ cần làm hoàn thành nhiệm vụ thì có ngay thù lao ba mươi triệu cho nên Tiêu Hòa điền đại bảng câu hỏi trên mạng. Tiểu tử nghèo Tiêu Hòa lập tức đỏ mắt nhận nhiệm vụ.
Mà công việc của hắn chính là tiến vào thế giới của một bệnh nhân tâm thần, chữa trị căn bệnh rối loạn đa nhân cách cực kỳ nghiêm trọng của vị này...
Bụng dạ khó lường, nóng nảy, âm u, nhõng nhẽo, kiêu ngạo, cố chấp… đủ loại nhân cách thế giới tinh thần ngàn kỳ vạn biến, Tiêu Hòa công lược từng cái từng cái, chỉ cảm thấy cả người không tốt.
Ba mươi triệu mềm muội tệ(1) không dễ kiếm, chỉ mong sau khi lấy được tiền hắn sẽ không đến mức vác thân vào viện tâm thần ở luôn.
(1)Mềm muội tệ (đọc là Ruan Mei Bi): cách đọc hài của nhân dân tệ (RMB)
#Cảnh báo trước khi nhảy hố:
- Tác phẩm này 1×1, tiểu công là bệnh nhân tâm thần n nhân cách, tiểu thụ không ngừng tiến vào thế giới của y.
- Trường thiên, hiện đại giá không, không nên truy cứu các chi tiết nhỏ, yêu yêu lắm ~~
- Đây là văn Mary Sue, Sue, Sue, Sue, chuyện quan trọng nên cần lặp lại ba lần, bất quá yên tâm, tác giả là một Sue đứng đắn! Hảo món này mời nhấp vào, ném bom mời nhìn góc trên bên phải, yêu yêu lắm
- Hiện đã mở các map: Tinh Linh độc chiếm (đã mở), Dưỡng ân ràng buộc (đã mở)...
Tác phẩm ý tưởng mới lạ, đủ loại nhân cách thế giới tinh thần ngàn kỳ vạn biến, tuy là văn xuyên nhanh nhưng ý tưởng độc đáo, diễn biến nhanh, tình cảm yêu hận phân minh, tình tiết khi thoải mái khi chập chùng, hành văn trôi chảy, đáng đọc đáng lưu trữ!
Editor: Hạ Anh | Beta: Nami
Nhân vật chính: Trịnh Duẫn Hạo X Kim Tại Trung
Thể loại: cổ đại, ngọt văn, sủng, HE
Tình trạng: hoàn thành (21 chương + 2 phiên ngoại)
Hắn đối với cậu có ơn trong quá khứ cho nên vì hắn mà cậu lưu tình
Còn hắn lại vì mị lực cùng phong thái thoát tục của cậu mà mê luyến
Một Vương gia cao cao tại thượng vạn người trọng vọng
Một đạo tặc nổi danh thiên hạ chính nghĩa
Một ơn một tình
Cuộc gặp gỡ sau 16 năm sẽ đưa số phận hai người đến đâu?…
☆☆☆
Nhân vật chính: Trịnh Duẫn Hạo X Kim Tại Trung
Thể loại: cổ đại, ngọt văn, sủng, HE
Tình trạng: hoàn thành (21 chương + 2 phiên ngoại)
Hắn đối với cậu có ơn trong quá khứ cho nên vì hắn mà cậu lưu tình
Còn hắn lại vì mị lực cùng phong thái thoát tục của cậu mà mê luyến
Một Vương gia cao cao tại thượng vạn người trọng vọng
Một đạo tặc nổi danh thiên hạ chính nghĩa
Một ơn một tình
Cuộc gặp gỡ sau 16 năm sẽ đưa số phận hai người đến đâu?…
☆☆☆